Cùng một kịch bản : những kẻ phá hoại đến trong đêm, đột nhập vào trong đập phá rồi tưới xăng và châm lửa đốt. Những đứa con của ác thần Odin, những kẻ tôn thờ Satan và căm ghét Thiên chúa giáo – những tín đồ của Black Metal đã hiện thực hoá ý thức hệ của mình . Những người Na Uy này tự cho rằng mình phải gánh vác trên vai sứ mệnh to lớn chấm dứt sự thống trị của Thiên Chúa giáo trên Trái Đất. Để thực hiện mục đích đó, họ đốt trụi các nhà thờ , tiêu diệt những kẻ nào ngáng đường họ, và họ chọn Black Metal làm thứ vũ khí tinh thần sắc bén nhất, lợi hại nhất để chiến đấu. Khởi nguồn từ cuối thập kỷ ’80, cho đến nay những năm tháng điên loạn và quá khích nhất của Black Metal Na Uy đã tạm nằm lại phía sau nhưng dòng máu nóng của những người Viking này có lẽ sẽ không bao giờ nguội lạnh. Nó âm ỉ và nguy hiểm như một dòng nham thạch cuộn chảy dưới sâu chỉ chờ dịp là bùng phát phun trào dữ dội …
Black Metal Na Uy (Norwegian Black Metal) khai sinh vào cuối thập kỷ ’80, là sản phẩm của sự kết hợp thái quá giữa tính chất tàn bạo của Death Metal và sự khát máu khét tiếng của dân Viking . Nó hoà trộn tiếng guitar chớp giật của dòng Speed / Thrash Metal với những âm thanh hư vô ma quái lan toả trong không gian, được nhấn mạnh bởi tiếng keyboard sầu thảm lạnh lẽo và những đoạn solo kỳ quái . Các ca sỹ thường gào thét rùng rợn, rú rít thất thanh như đang bị quỷ ám, ca từ của những ca khúc chủ yếu nói về các thế lực ma quỷ, về Satan, về những cánh rừng lá kim tăm tối và lạnh lẽo đến rợn người, về những vị pháp sư tàn bạo và những lãnh chúa Na Uy thời cổ đại.
Black Metal không hẳn lúc nào cũng quá đen tối . Vào đầu thập kỷ ’80, những ban nhạc Anh quốc như Venom tự coi họ là cấu thành âm nhạc của nền kỹ nghệ giải trí kinh dị, và họ tung hê vai trò của mình như những kẻ cổ vũ cho Satan ở một mức độ thích hợp có thể chấp nhận được. Ở Đan Mạch, King Diamond nổi lên như một gã đồ đệ cưng của Satan và các trò ma thuật nhưng với bộ mặt tô vẽ sặc sỡ trông anh ta giống một thành viên của nhóm KISS hơn. Câu chuyện hoàn toàn đổi khác khi Black Metal vượt qua biển Bắc. Đối với những ban Black Metal Na Uy, đây không còn là một sân khấu âm nhạc đơn thuần nữa, họ tự coi mình như những chiến binh được Satan giáo uỷ thác cho nhiệm vụ quét sạch Thiên chúa giáo ra khỏi đất nước này và đưa nó trở lại thời kỳ Tà giáo Cổ đại . Họ chủ trương khôi phục những lề thói cổ xưa của dân Viking, khơi dậy lòng hận thù ăn sâu trong máu thịt và sự khao khát giết chóc để rửa hận. Mayhem là nhóm nhạc tiên phong của trào lưu Norwegian Black Metal, thành lập vào năm 1986 ở Oslo, đã gây náo loạn giới underground với tư tưởng cực đoan quá khích và âm thanh khủng khiếp của các ca khúc như “Deathcrush”, “Tormented Skull”, “Pure Fucking Armageddon”… Một số nhóm nhạc khác nhanh chóng đứng vào hàng ngũ cùng với Mayhem bao gồm Darkthrone, Immortal, Enslaved, Burzum và Emperor. Mỗi ban đều phát hành những đĩa hát của họ với các hãng đĩa nhỏ như Head Not Found hay hãng đĩa riêng Deathlike Silence của Euronymous, thủ lĩnh tinh thần của Mayhem. Tất cả bắt đầu từ đây …
Phần I : MayheM – câu chuyện về hai kẻ “tử vì đạo” Dead, Euronymous .
Vào một ngày đầu thu xám xịt lạnh lẽo, trước cửa một toà nhà bằng đá ở Oslo ,một kẻ nghiện ăn mặc chỉnh tề đang đứng dựa vào tường và ngước mắt nhìn lên tầng thứ 6. Nhóm Mayhem đã từng tập ở đây, trong một căn phòng được phủ kín bằng những tấm thảm loang lổ dấu vết của những bãi nôn mửa và trên trần là những lá cờ thập ngoặc được đóng bằng đinh. Những thanh gươm Viking và những cây thánh giá ngược treo đầy trên tường. Hôm nay trong căn phòng chỉ còn lại tay trống Hellhammer ( tên thật Jan Axel Blomberg ) , người duy nhất còn sót lại trong đội hình nổi tiếng và cũng tai tiếng nhất của Mayhem, đang nằm mệt mỏi trên chiếc ghế nhựa dài bọc da màu đen. Hellhammer ăn mặc đúng theo đồng phục truyền thống của dân Black Metal : giầy bốt, quần jeans, áo da; tất cả đều đen tuyền. Anh ta đeo chiếc dây chuyền có mặt hình cái búa của Thor và một ngôi sao năm cánh lủng lẳng ở trước cổ. Nhưng anh ta trông giống một tên tiểu yêu khôi hài hơn là một vị chúa tể của bóng tối.
Trở lại thời kỳ đầu, các thành viên của Mayhem chung sống trong một căn nhà cũ đen đúa với hai đỉnh tháp cao sừng sững trong thị trấn nhỏ có tên Krakstad. “Dân chúng ở đây cực kỳ mê tín,” Hellhammer nhớ lại và cười khẩy. “Khi chúng tôi vào cửa hàng, tất cả các bà già chạy thục mạng ra ngoài. Ở trường học tại nhà thờ vào ngày chủ nhật, người ta dạy bọn trẻ rằng căn nhà của chúng tôi là nhà của quỷ.”
Mayhem đã chẳng làm gì để xua tan đi thành kiến đó. Trên sân khấu, ca sỹ chính của ban nhạc, Dead (tên thật Per Ohlin, cựu thành viên của nhóm Death Metal Thuỵ Điển Morbid), mặc những bộ quần áo mục ruỗng và lúc nhúc côn trùng do đã bị chôn lâu ngày dưới đất. Dead là một người trẻ tuổi, cao và gầy tong teo với nước da nhợt nhạt gần như chuyển sang màu xanh xám. Dead ưa thích vẽ mặt theo kiểu “Corpse Paint” – một mẫu trang điểm với hai màu chủ đạo đen và trắng mà anh ta đã lấy cảm hứng từ màu da của người chết vì bệnh dịch. Khi biểu diễn, Dead luôn mang theo cái túi nhựa bên trong đựng xác một con quạ đã thối rữa và thỉnh thoảng lại mở ra hít một cách khoái trá .”Anh ta cần phải ngửi mùi tử khí trước mỗi bài hát,” Hellhammer giải thích.
Dead xứng đáng là kẻ đầu tiên “tử vì đạo”. Năm 1991, anh ta tự tử bằng cách lấy súng săn bắn vào đầu. “Điều đó không làm tôi ngạc nhiên,” Hellhammer nói. “Anh ta là một kẻ kỳ lạ, luôn luôn nói về những thành trì ở Carpathian, mảnh đất Pophyrians, và cuộc đời này đối với anh ta chỉ là một giấc mơ”. Hellhammer và Euronymous – tay guitar của Mayhem tìm thấy xác của Dead trong tư thế đang chống nạnh, những mảnh óc và máu của anh ta tung toé trên tường và khăn trải bàn (Hình ảnh này được ghi lại trên bìa album “Dawn of the Black Hearts” năm 1995 của ban nhạc) Euronymous dường như chẳng bận tâm trước cái mớ nhầy nhụa ấy, thay vào đó, như Hellhammer kể lại, “anh ta đã lấy vài mảnh óc để nấu một món hầm với giăm bông, rau đông lạnh và ớt bột. Anh ta đã luôn nói rằng mình thích được nếm thịt người, và anh ta thừa nhận đây là cách dễ dàng nhất.” Hellhammer kể lại rằng anh ta đã không dám đụng đến món hầm kinh khủng ấy vì mới chỉ nhìn thấy nó anh ta đã nôn mửa, nhưng anh ta thừa nhận một cách bối rối rằng mình đã làm một chuỗi hạt đeo cổ từ những mảnh xương sọ mà anh ta tìm thấy trên tấm khăn trải bàn bê bết máu của Dead.
Khác với Dead, Euronymous (tên thật Oystein Aarseth) là một con nhện béo trong tấm mạng Black Metal, anh ta ưa thích việc tạo dựng cho mình một hình ảnh xấu xa hơn là lúc nào cũng sầu thảm ủ rũ như Dead. Anh ta nói với Hellhammer rằng anh ta không hề có cảm giác gì và nỗi đau cùng sự khoái cảm đối với anh ta chỉ là một mà thôi. Trong bộ trang phục “Corpse Paint”, Euronymous gợi lại một hình ảnh vừa độc địa quái ác vừa ranh mãnh bệ vệ, với mái tóc dài màu đen, chòm râu nhọn giống như của quỷ Satan và bộ ria mép dài, vểnh, xoăn tít được tết thành đuôi sam. Niềm đam mê với hoá học khiến anh ta đã tự xây cho mình một phòng thí nghiệm đầy đủ dưới hầm nhà, chất đầy ống nghiệm, dụng cụ chưng cất hoá chất, đèn Bunsen và acid ở dạng mù. Trong phòng thí nghiệm anh ta trút bỏ chiếc áo choàng không tay màu đen quen thuộc để khoác vào chiếc áo cổ cồn của các nhà khoa học với những chiếc cúc vàng. Anh ta giành hàng giờ đồng hồ trong phòng thí nghiệm, cười một cách điên loạn và pha trộn đủ các loại hoá chất độc hại với nhau. Có lần một vụ nổ xảy ra đã khiến cho thứ hỗn hợp khủng khiếp đó bắn vào tay anh ta “Nó bốc cháy như một ngọn đuốc,” Hellhammer nhớ lại. “Ngay cả khi anh ta nhúng tay vào nước nó vẫn bốc cháy.”
Vào đầu thập kỷ ’90, Euronymous đồng thời sở hữu Hell, một kho đĩa hát ở Oslo, nơi này cũng giống như sào huyệt của trào lưu Black Metal . Các thành viên tự phong của tổ chức Inner Circle ( do Euronymous sáng lập và được coi là đứa con tinh thần lớn nhất của anh ta bên cạnh nhóm Mayhem ) thường trú ngụ và tụ tập tại đây, một tầng hầm tối tăm và ẩm thấp như ngục tối. Những buổi dạ hội tại Hell đã đi vào truyền thuyết : ồn ào, hỗn loạn, những kẻ cuồng tín ăn mặc tô vẽ theo kiểu corpse paint, mặc áo choàng không tay màu đen và trang bị những vũ khí làm nhái theo kiểu Viking. Rất nhiều kẻ trong số họ tự cắt xẻ mình với những con dao và mảnh chai vỡ ; khi mà sự phấn khích đã lên đến tột đỉnh, họ chia thành nhiều nhóm tản ra ngoài đến báng bổ các nghĩa trang cổ, xô đổ bia mộ và dùng bình xịt vẽ lên đó các ngôi sao năm cánh cùng con số 666 . Họ lấy súng bắn lên tường, thậm chí một kẻ còn đóng đinh vào chính cái sọ của mình. Euronymous dùng một cái roi da tự quất vào người cho đến khi máu chảy thành những vệt dài đỏ sậm trên chiếc áo sơ mi của anh ta. Từ những buổi dạ hội điên loạn đó, Euronymous trở thành thủ lĩnh của cả trào lưu. Anh ta thường bộc lộ hy vọng muốn cho Black Metal sẽ khuyến khích tầng lớp thanh niên đến với những hành động bạo lực; là mầm mống cho những phương thức của sự tra tấn; anh ta chuẩn bị những bài giảng dài về việc nỗi đau có thể đe doạ các nạn nhân như thế nào. Các thành viên của Inner Circle sắp đặt kế hoạch dùng lửa phá huỷ những gì được coi là niềm tự hào và vinh quang của Na Uy – những nhà thờ bằng gỗ vốn được tôn sùng. Họ hy vọng rằng điều đó có thể thức tỉnh những người Na Uy rằng họ vẫn là con cháu của Odin. Euronymous có thể đã đạt được mục đích của mình cùng với Inner Circle, nếu như trong cuộc đời anh ta không xuất hiện một nhân vật : Count Grisnackh, hay còn được biết đến dưới cái tên Varg Vikerness, người được Euronymous gọi vào thay thế tay bass Necrobutcher trong Mayhem. Lúc đầu Varg là một trong những môn đệ đắc lực và trung thành nhất dưới trướng Euronymous, nhưng dần dần Varg đã trở thành một trong những kẻ thù cùng chung chiến tuyến đáng sợ nhất của Euronymous mà anh ta không hay biết hoặc cố tình đánh giá thấp. Varg chẳng những đã bác bỏ tư tưởng của Euronymous mà sau đó chính anh ta đã biến Euronymous thành kẻ “tử vì đạo” thứ hai của Mayhem, hai năm sau khi Dead lấy súng bắn vào đầu mình. Euronymous đã mất tất cả và phải trả giá cho sai lầm của mình bằng chính cái chết đau đớn …
Phần II : Count Grishnackh (Varg Virkeness) – Hoàng tử Tà Giáo của miền Bắc xa xôi.
Varg được biết đến như là một nghệ sỹ tài năng của dòng Black Metal – người một mình tạo nên nhóm Burzum, đồng thời cũng là một nhà tư tưởng lớn của dòng nhạc này. Anh ta có một khuôn mặt ấn tượng với cặp mắt xanh dữ dội sáng như đèn pha; một vết sẹo ác chiến chạy dọc theo miệng. Ăn mặc như một gã công tử Viking bảnh bao với giày bốt, áo choàng không tay, giáp che ngực của chiến binh Bắc Âu và rất nhiều đồ trang sức, anh ta thật lạnh lùng nhưng đầy nhiệt huyết, suy nghĩ và hành động của anh ta phụ thuộc vào ý thức hệ hơn bất cứ điều gì khác mà trái tim anh ta mách bảo. Varg tin tưởng rằng Inner Circle hoàn toàn có quyền dùng lửa và súng máy để hoàn thành nhiệm vụ đã được uỷ thác, cũng giống như ngày xưa tổ tiên của người Thiên chúa giáo ở Na Uy đã tiêu diệt những thần tượng của người ngoại đạo và chém đầu những kẻ không phục tùng giáo lý . Varg tin tưởng rằng với việc đốt nhà thờ , họ (Inner Circle) có thể đuổi những người Thiên Chúa giáo quay trở về Trung Đông và trở thành vua. Một kế hoạch khác không kém phần điên rồ của Varg là bắt cóc Công chúa Astrid, em gái của vua Harald, bắt cô ta có thai với mình và chiếm ngôi vua.
Nhà thờ Fantoft được xây dựng bởi các nghệ nhân mộc lỗi lạc nhất của Bắc Âu vào đầu thời Trung cổ. Trên những chiếc cột được chạm trổ tinh xảo của nó là hình những chiếc đuôi rồng nhiều vảy xen lẫn những con rắn và những dây nho tươi. Nó đã đứng vững suốt từ thế kỷ 12 cho đến khi bị đốt trụi vào đêm ngày 6/6/1992. Đó là hậu quả của lần đầu tiên Varg ra tay. Một mồi lửa khác cũng đã nuốt gọn Holmenkollen Chapel, nhà thờ của Vua Harald V và những người phục dịch cho gia đình hoàng gia. Vào tháng 9/1992, Varg cùng Samoth, tay guitar của Emperor lái xe từ Oslo đến Rogaland đốt trụi nhà thờ Skjold. Cả đất nước Na Uy náo loạn.
Sau vụ đốt nhà thờ kể trên, Varg đã bị cảnh sát thẩm vấn và xuất hiện trên mọi tờ báo ở Na Uy trong bộ trang phục hoàng đế Viking với đầy đủ lệ bộ. Euronymous lúc đó đã dự đoán rằng Varg sẽ nhanh chóng làm một điều tai tiếng hơn nữa để chường mặt lên báo. Anh ta không ngờ rằng anh ta đang dự đoán về cái chết của chính mình. Chưa đầy hai tháng sau đó, thi thể nát bươm của Euronymous được tìm thấy trong căn hộ của anh ta. Varg phải ra toà với tội danh giết người .
Sự xuất hiện của anh ta trong phiên toà quả là một sự sỉ nhục cũng giống như những bằng chứng chống lại anh ta : Varg tết tóc thành những đuôi sam và cười không ngớt trong quá trình phiên toà diễn ra. Thế nhưng sự thật về tội ác mà anh ta gây ra khiến cho bất cứ ai ở phiên toà cũng phải ớn lạnh. Vào ngày 10/8/1993, Varg và Snorre, thủ lĩnh của ban Blackthorn đã lái xe suốt 6 giờ đồng hồ xuyên qua lãnh thổ Na Uy, từ Bergen tới Oslo. Varg mang theo một bản copy của hợp đồng thu âm, được coi là cái cớ để anh ta viếng thăm Euronymous. Kế hoạch hạ thủ Euronymous đã được Varg tính toán kỹ càng trong suốt thời gian đó. Thoạt tiên Varg muốn dùng rìu để giết Euronymous nhưng sau đó anh ta nhận thấy rằng thật là ng* ngốc khi thực hiện điều đó ở một khu chung cư đông đúc. Một kế hoạch khác là dụ cho Euronymous tập trung làm điều gì đó trên máy vi tính rồi trong lúc anh ta quay lưng lại thì dùng dao đâm. Cuối cùng Varg quyết định mang theo một con dao ba lưỡi giấu trong người. Sau này khi khám xe của Varg người ta còn tìm thấy một cái rìu, một lưỡi lê và một cây gậy bóng chày. Mọi chuyện đã diễn ra theo đúng kịch bản. Snorre đứng đợi ở tầng dưới và nghe thấy Euronymous kêu cứu. Cửa bật tung và Euronymous chạy ra ngoài rồi ngã gục xuống, máu tuôn ra như suối từ mặt và vai. Khám nghiệm tử thi sau đó cho thấy anh ta đã bị đâm tất cả 23 nhát : 2 vào đầu, 5 vào cổ, 16 nhát vào lưng. Trên đường trở về Bergen, họ dừng lại bên một cái hồ. Varg cởi bỏ quần áo dính máu quăng xuống hồ, rửa sạch những vết máu trên người và trên con dao. Anh ta đã hoàn toàn kiệt sức và vô cùng lo lắng. Nguyên nhân là do trong lúc vội vã, anh ta đã quên đeo găng tay khi ký vào bản hợp đồng thu âm và anh ta cũng không rõ liệu Euronymous đã chết hay chưa.
Những ngày sau đó, Varg trở nên táo bạo một cách khác thường. Với một bộ dạng xấc xược đến không thể tưởng tượng được, anh ta nghênh ngang bước vào văn phòng của hãng đĩa Voices of Wonder tại Oslo, ăn mặc như một chiến binh Viking với áo giáp che ngực, mang găng tay da đầy đinh nhọn, và chìa cho mọi người xem con dao đã dùng để giết Euronymous. Trong lúc đó, cảnh sát lùng sục khắp nơi và thẩm vấn hơn một trăm tín đồ của Black Metal. Tấm màn bí mật vốn được giấu kín giờ đây bỗng bị một số kẻ chỉ điểm bán đứng, thậm chí họ còn gọi điện nặc danh đến tố cáo với cơ quan an ninh. Kết quả là cảnh sát nhanh chóng xác định được dấu vân tay dính máu còn lưu lại trên bản hợp đồng thu âm là của Varg… Khi khám xét căn hộ của Varg cảnh sát còn tìm được gần 120 kg thuốc nổ – đủ để thổi bay một nhà thờ đông đúc con chiên đến làm lễ vào ngày Chủ nhật. Lúc bị bắt Varg đã kịp hoàn tất xong phần việc của mình trong album studio đầu tiên của Mayhem : “De Mysteriies Dom Sathanas”.
Giờ đây Varg là phạm nhân nổi tiếng nhất ở Na Uy, anh ta được giới truyền thông tô vẽ không tiếc lời và có một khối lượng tín đồ khổng lồ – mỗi tuần anh ta nhận được cả trăm lá thư từ những người hâm mộ. Anh ta tiếp tục viết những chất liệu mới và tuồn ra ngoài để những chiến hữu thân tín thực hiện phần việc còn lại – biến chúng thành những đĩa hát mới của Burzum – mặc dù bản thân anh ta không được nghe chúng. Trong một cuộc phỏng vấn vào năm 1996 từ xà lim của anh ta trong nhà tù Ila ở ngoại vi Oslo, Varg nói rằng anh ta không còn muốn giao du với giới Black Metal nữa . Giờ đây anh ta đã hoàn toàn là một kẻ Tân quốc xã, một hệ tư tưởng mà anh ta hy vọng có thể truyền bá rộng rãi qua một tổ chức mang tên Norwegian Heathen Front. Varg đã cạo trọc đầu, nhưng cặp mắt xanh dữ tợn như thôi miên của anh ta thì vẫn không hề thay đổi. Đứa con trai của thần Odin, hoàng tử tà giáo của miền Bắc xa xôi vẫn đang chờ thời cơ xuất đầu lộ diện. Trong lúc chờ đợi, anh ta giành thời gian đọc sách về lịch sử Bắc Âu và những điều thần bí. Anh ta lên kế hoạch dùng hệ thống bưu chính viễn thông để liên hệ với những người trẻ tuổi trước khi họ bị tẩy não trong một xã hội thân Thiên chúa giáo. Với sự chỉ đạo của mình, anh ta tiên đoán rằng những kẻ ngoại đạo trẻ tuổi sẽ dựng lên một thời kỳ tà giáo mới trong lịch sử Na Uy.
Phần III : Câu chuyện về Samoth, Ihsahn và Faust (Emperor)
Trong số các nhóm Black Metal đã cùng sát cánh bên cạnh Mayhem từ thời kỳ đầu, ấn tượng nhất hẳn là Emperor. Những thành viên trụ cột của nhóm đều có trình độ sử dụng nhạc cụ và kiến thức về âm nhạc một cách siêu việt, chính vì thế mà những album của Emperor đều là những kiệt tác thực thụ của dòng Black Metal. Emperor kết hợp thành công chất tàn bạo dữ dội của âm nhạc với những ngôn từ giai điệu lãng mạn và sầu muộn, họ sử dụng cả những chất liệu âm nhạc dân gian Na Uy. Thật không quá khi nói rằng Emperor là nhóm Black Metal trí tuệ nhất trong lịch sử của dòng nhạc này. Emperor đã chia tay vào đầu năm 2001, để lại phía sau cả một trang sử hào hùng gắn liền với số phận thăng trầm của các thành viên trong nhóm.
Hãy bắt đầu từ tay guitar Samoth, người gia nhập Emperor khi mới có 17 tuổi. Chịu ảnh hưởng từ Inner Circle của Euronymous, Samoth cũng thường xuyên sát cánh bên cạnh các chiến hữu cuồng tín trong giới Black Metal Na Uy. “Đó là một thời kỳ thú vị,” Samoth nhớ lại. “Chúng tôi thường lang thang ,trò chuyện về lòng căm thù của mình đối với tín đồ Thiên chúa giáo và làm thế nào để khôi phục lại vinh quang của dân tộc Viking .” Vào tháng 9/1992, Samoth tự hào “ghi tên vào lịch sử với việc đốt nhà thờ.” Anh bạn đồng sự của Samoth không ai khác chính là Varg Virkeness. Họ cùng nhau tới đốt trụi nhà thờ Skjold ở Rogaland. Samoth mô tả lại kinh nghiệm đó như một hành động thần thánh “Có một ô cửa nhỏ dưới bệ thờ, chúng tôi đổ vào đó vài galông xăng, vứt một que diêm rồi chạy trở lại xe.” Cả hai đã lái xe suốt đêm để về Oslo, đến Hell “báo cáo thành tích” cho Euronymous. “Trong xe tràn ngập một cảm giác kỳ lạ” Samoth kể lại “Bão tố, sấm chớp và mưa vần vũ bên ngoài. Chúng tôi phóng như bay trên con đường quốc lộ chật hẹp mà không có một chút ánh sáng nào ngoại trừ thứ ánh sáng tối cao đang dẫn đường cho chúng tôi.”. Cho đến khi vụ án giết hại Euronymous xảy ra, Samoth không nằm ngoài số những đối tượng bị khoanh vùng, anh bị kết án hai năm tù.
Nebelhexa – vợ của Samoth là một phụ nữ quyến rũ với mái tóc dài đỏ rực và tin vào những trò ma thuật. Cô gặp Samoth khi Emperor còn đang là ban nhạc mở màn cho Cradle Of Filth trong chuyến lưu diễn châu Âu. Để gây chú ý cho người mình yêu, cô đã ăn mặc một cách đầy ấn tượng với bộ váy da bó sát màu đen cùng với giày bốt cao. Samoth đã choáng váng khi thấy cô tiến về phía mình và câu chuyện lãng mạn sau đó của họ đã làm cả thế giới Black Metal phải ngưỡng mộ. Đám cưới của họ diễn ra giữa tiết đông chí trên một ngọn núi tuyết phủ được họ bỏ tiền ra thuê. Cả hai ăn mặc theo đúng trang phục truyền thống của dân Viking và dùng con dao thiêng của Samoth cứa vào lòng bàn tay nhau để máu của họ hoà trộn làm một nhỏ xuống tuyết trước khi trao nhẫn. Trong suốt thời gian Samoth phải ngồi tù vì tội đốt nhà thờ, cô đã dùng những phép ma thuật mà mình học được để liên hệ về tâm linh với chồng cũng như bảo vệ anh ta khỏi những thế lực xấu xa. Bạn bè của cô đều xa lánh cô vì họ cho rằng cô đã tôn thờ một kẻ theo Satan giáo ưa thích việc đốt phá nhà thờ nhưng đối với Nebelhexa thì chồng của cô luôn là một chiến binh Viking đáng kính…
Khác với Samoth, Faust – tay trống trong album đầu tay “In the Nightside Eclipse” của Emperor hiện tại vẫn đang thụ án với hai tội danh : đốt nhà thờ và giết người. Mặc dù trông vạm vỡ với đôi vai rộng kềnh càng , Faust cũng giống như Hellhammer, là một kẻ sống thiếu thực tế gần như ngây ngô. Ngồi nhấp nhổm trên chiếc ghế dựa vào bức tường xi măng của nhà tù, anh ta kể một cách say sưa về mối quan tâm của mình với những tên sát nhân hàng loạt, Faust rất ưa thích việc sưu tập sách báo, tạp chí và áo thun có liên quan đến chúng . Khi Faust chuyển từ cái làng nhỏ của anh ta đến sào huyệt của Euronymous tại Hell, niềm say mê với bạo lực của anh ta càng trở nên dữ dội. Tháng 8/1992, khi Faust đang làm việc tại Olympic Park ở Lillehammer, một gã đồng tính luyến ái đã đến gạ gẫm và rủ anh ta vào rừng “Tôi không hề say rượu hay làm sao cả. Tôi chỉ rất bình tĩnh quyết định rằng mình sẽ kết liễu cuộc đời thằng cha này. Có thể lương tâm đã mách bảo tôi rằng hắn bị đồng tính luyến ái và tôi có quyền làm thế.” Faust đã lâm lút cán dao vào người nạn nhân và rạch toác bụng anh ta một cách tàn nhẫn “Hắn gào thét nhưng điều đó chỉ làm tôi nổi cáu và đâm hắn mạnh tay hơn. Ngay cả khi hắn đã gục xuống và mắt hắn đã trở nên vô hồn, tôi vẫn đá vào người hắn để chắc rằng hắn đã chết. Sau đó tôi quay trở về nhà với một cái đầu hoàn toàn trống rỗng, như một kẻ mất hồn.”
Hai ngày sau vụ giết người, Varg, Euronymous, và Faust lái xe tới nhà thờ Holmenkollen Chapel, gần nơi thi đấu môn trượt tuyết đổ dốc của làng Olympic. Đó là một hành động biểu trưng cho sự phấn khích của Faust. Đầu tiên họ đặt một quả bom tự tạo vào dưới bệ thờ, nhưng khi nó không nổ, họ đã chất đống tất cả sách Thánh ca và Kinh thánh vào xung quanh bệ thờ, tưới xăng lên rồi khai hoả. “Chúng tôi lái xe lên đồi để nhìn cảnh nó bốc cháy. Thật đẹp và thú vị, khi quay trở về kho đĩa hát chúng tôi không thể ngủ được.” Sau những hành động phạm pháp liên miên của mình, ngày nào Faust cũng theo dõi báo chí nhưng vài tuần sau đó chẳng có ai đề cập gì đến vụ sát nhân cả. “Thời gian qua đi,” Faust nhớ lại, “Tôi gần như đã quên rằng tôi là một kẻ sát nhân.” Chỉ cho đến khi xảy ra vụ giết hại Euronymous, Faust mới bị tóm do cảnh sát nhận được thông tin rò rỉ từ vài kẻ chỉ điểm. Anh ta bị kết tội ngộ sát và nhận án tù 14 năm. Có thể anh ta sẽ hối tiếc vì đã để bị tóm, nhưng anh ta không hề ăn năn về tội lỗi của mình. Faust luôn tâm niệm rằng xã hội phải quay trở về quy luật tự nhiên của việc tồn tại bằng sức mạnh. Anh ta nhìn nhận bản thân không phải là một tên tội phạm mà là một nhà cách mạng đang bị đày ải.
Nhưng trong lúc Faust biến những hình ảnh tưởng tượng về giết chóc của Black Metal thành sự thật trần trụi và xấu xa thì Ihsahn, ca sỹ chính của Emperor – và là thành viên duy nhất của nhóm chưa một lần ngồi tù – lại thấu hiểu quyền năng của phép ẩn dụ. Trong chiếc quần chẽn đen được may rất khéo và chiếc sơ mi bằng lụa, anh ta thực sự là một con quỷ nhập tràng hợp mốt. Khuôn mặt của Ihsahn được tô điểm thêm vẻ lạnh lùng ma quái bởi cặp mắt kẻ viền đen và một chút phấn trắng. Cặp kính áp tròng màu tím nhạt trong mắt anh ta gợi cho người đối diện cảm giác rằng anh ta đã lang thang một thời gian dài trong các cánh rừng tăm tối . Khi được hỏi tại sao không tham gia đốt nhà thờ Skjold cùng Samoth và Varg, anh ta giải thích rằng vào đêm đó khi họ đến tìm thì anh ta không ở nhà, nếu không chắc chắn anh ta đã đi cùng họ . Isahn tin rằng Thiên Chúa giáo chỉ giành cho những kẻ sống ở trên sa mạc và mang dép sandal. Nó giành quá nhiều lòng trắc ẩn cho những kẻ yếu hèn vì thất bại . Không một vị thánh nào trong truyền thuyết Na Uy lại mang một hình ảnh ốm yếu như Chúa Jesus. Runhold – bạn gái của Ihsahn, người đồng sáng lập ra tạp chí chuyên đề Descent giành cho các fan của Black Metal cũng tán thành quan điểm đó, “Dân Black Metal không tin vào việc hy sinh bản thân vì người khác như cách mà Jesus đã làm. Họ đủ mạnh để sống bằng thanh kiếm của mình.” Ihsahn cho rằng quỷ nhập tràng là hình ảnh đặc trưng hoàn hảo nhất của Satan giáo . “Dracula sống bằng máu của kẻ khác nhưng lại cảm thấy say mê một số người,” anh ta giải thích. Ihsahn cũng thấy được nét tương đồng giữa ma cà rồng và người Viking “Một người Viking đi đến đâu cũng giành được thứ mà anh ta muốn một cách thô bạo và không ngại đổ máu; anh ta sống bằng kẻ khác cũng giống như quỷ nhập tràng vậy.”
Black Metal tiếp tục gây sửng sốt cho đất nước Na Uy thanh bình với hệ tư tưởng tà giáo và những hành động khủng bố tin thần. Vào 6 giờ sáng ngày 6/6 hàng năm, theo lệnh của tổng giám mục Aarflot ,tất cả các nhà thờ ở Na Uy đều phải cắt cử người đứng bảo vệ trước cửa, vì lẽ “666 là con số quan trọng nhất đối với các tín đồ Satan giáo và mọi nhà thờ đều có thể bị làm hại ở thời điểm ấy.” Các nhà thờ tiếp tục bị lửa tấn công nhưng không ai biết rõ kẻ nào đã khai hoả. ” Đó là những đứa trẻ mới chỉ 13 hoặc 14 tuổi sống ở đâu đó,” Faust nói “Tôi rất vui mừng khi thấy chúng làm như vậy. Điều đó cũng giống như ngọn đuốc đã bị dập nhưng lửa thì vẫn cháy.”
Mọi thành viên của trào lưu Black Metal đều kể lại cùng một câu chuyện, rằng họ đã được rửa tội nhưng không bao giờ đến nhà thờ dự lễ, rằng cha mẹ họ không tin vào Chúa. Những bài giảng tôn giáo bắt buộc ở trường đối với họ là giả dối và thật nhàm chán, những thầy giáo gợi cho họ nhớ đến những linh mục kệch cỡm. Điều này không có gì là lạ nếu như chúng ta nhìn lại lịch sử Na Uy : mối quan hệ giữa đất nước này với Thiên Chúa giáo luôn chất chứa đầy mâu thuẫn. Bắt đầu vào năm 995, khi Olaf I Tryggvason đưa những người Thiên chúa giáo cùng vàng bạc cướp bóc được đến bờ biển Na Uy. Trong quá trình khuếch trương quyền lực ông ta đã thi hành một chính sách tàn nhẫn trong việc áp đặt một đức tin mới cho những người dân Na Uy bằng cách phá bỏ các thánh đường ngoại đạo và bắt họ phải lựa chọn giữa việc được rửa tội và cái chết .
Trong cổ tích Na Uy, những lưỡi lửa bập bùng toả sáng từ dấu chân của những vị chúa tể Viking . Những con gấu nâu khổng lồ ngủ đông dưới bệ thờ trong các thánh đường giữa rừng sâu. Muỗi bay ra từ miệng những kẻ mộng du, và những nàng tiên vẫn mang đến cho trẻ em bánh mật ong. Cũng giống như những đứa trẻ ngỗ ngược, những tín đồ thực sự của Black Metal làm mờ đi ranh giới giữa tưởng tượng và hiện thực, cái hiện hữu hình và cái vô hình. Ở đất nước tưởng như rất sùng đạo này, trong số những những đứa trẻ tóc vàng hồng hào khoẻ mạnh đang lao đi trên những sườn dốc lý tưởng phủ đầy tuyết kia, liệu sẽ có một thần đồng Black Metal nào xuất hiện nữa không?
(không rõ nguồn)