An ninh làm – âm thanh chịu: Sau đêm diễn, xuất hiện 2
luồng dư luận trái chiều về chất lượng âm thanh của đêm diễn. 1 bên ca
ngợi mixer của chương trình là "chuẩn của chuẩn", 1 bên khác thì phản
đối kịch liệt và phê phán chất lượng tồi tệ của giàn loa khi "chúng tôi
ko thể nghe được tiếng lead đâu cả". Thực ra, âm thanh ở khu vực chỗ
đứng của khán giả đạt yêu cầu, nếu ko muốn nói là rất tốt khi người
nghe có thể cảm nhận được cả chiều sâu của tiếng bass cũng như từng va
chạm nhỏ trên cần đàn của cây guitar, nhưng công tác an ninh yếu kém đã
khiến 1 lượng ko nhỏ khán giả tràn đến sát sân khấu, ngay cạnh… giàn
loa bass được đặt dưới chân sân khấu. Gí sát đầu vào loa bass, mà vẫn
nghe được tiếng solo hay keyboards… thì mới gọi là giỏi!
Khán giả "lạnh" vì địa điểm:
1 điều phải công nhận là dù ban nhạc chơi tốt, âm thanh tốt, khán giả
"chất" nhưng show không cuồng nhiệt như mong đợi. Điều này thực sự ko
bắt nguồn từ chất lượng của đêm diễn mà nguyên nhân chủ yếu là từ. địa
điểm dựng sân khấu quá rộng cho 1 đêm Metal bán vé. 3000 người lọt thỏm
giữa 1 cái sân rộng, sáng trưng chắc chắn ko phải nơi phù hợp để các
rock fan cháy hết mình. Lượng khán giả đến với chương trình này khoảng
3000 người – nghĩa là so với những đêm Rock Show bán vé trước đây như
Rock Ba Miền, HRC Rock Show, Rock Vision Đại Hội Rock Việt, Rock Sea
Games thì ko phải là ít – gần như đã khai thác hết "nguồn" metal fan
tại Hà Nội. Nhưng nếu BTC biết "nhốt" khán giả vào những địa điểm
"nóng" hơn thì chương trình chắc chắn sẽ "nhiệt" hơn rất nhiều, điển
hình như đêm Đại Hội Rock Việt lần I do Rock Vision tổ chức tại nhà thi
đấu Hà Nội, chỉ với hơn 1000 khán giả hay Fighting Skool tại NVH quận
Cầu Giấy chỉ với hơn 700 khán giả nhưng vẫn "cháy" ngon lành từ đầu đến
cuối. Thêm nữa, nếu thuê địa điểm nhỏ hơn, BTC sẽ tiết kiệm được 1
khoản chi phí kha khá để đầu tư cho âm thanh & trả tiền catser cho
ban nhạc.
Những "ngôi sao mới" của giới tổ chức nhạc Rock tại Hà Nội:
với 5 ban nhạc metal (trong đó có các dòng nặng như Thrash, Doom,
Death…), hàng nghìn vé cần phát hành, hàng Gb thông tin cần chuyển
tải, việc hoàn thành công việc xin giấy phép, tổ chức địa điểm, thuê âm
thanh, ánh sáng, mời band, quảng bá chương trình trong vòng hơn… 20
ngày thực sự là 1 kỳ tích với bất kỳ người nào từng biết chút ít về
nghề PR/Event. Mỗi người có 1 cách nhìn nhận riêng về "tính chuyên
nghiệp", nhưng chắc chắn "chuyên nghiệp" ko thể đứng ngoài tiêu chí Lời
nói đi đôi với việc làm. Nói cách khác, White Rock còn cả … tương lai
để upgrade, nhưng cái rock fan Hà Thành bây giờ cần là ai đó tổ chức
được những rock show đều đặn và ổn định như Saigon Rock Club hay Cá
Vàng làm được tại TP.HCM. Và White Rock … có thể là 1 câu trả lời?
Thất bại hay thành công?
Ko ai có đủ khả năng đưa ra câu trả lời làm hài lòng tất cả. Nhưng hãy
chờ đêm White Rock tiếp theo được tổ chức và xem BTC bán được bao nhiêu
vé. Chúng ta sẽ biết họ đã tạo được chút dấu ấn nào trong lòng khán giả
hay chưa.