Tuyên bố lý do ngừng biểu diễn là vì phải tập trung chăm lo cho gia đình, cho vợ con. Vậy tại sao Bức Tường lại từ chối những lời đề nghị này của các doanh nghiệp?
Bởi vì tiền không phải là vấn đề chính của chúng tôi hơn nữa họ làm sao đài thọ nổi chúng tôi cả đời. Bên cạnh đó còn nhiều lý do dẫn đến quyết định Bức Tường ngừng biểu diễn, tất nhiên thu nhập không tốt và không thoả đáng cũng buồn thật đấy.
Hơn mười năm chúng tôi miệt mài nỗ lực và cố gắng, nhưng Bức Tường chưa từng nhận được bất kỳ một giải thưởng âm nhạc nào của giới chuyên môn. Chúng tôi chỉ luôn là nhân vật của các sự kiện với tư cách chơi nhạc chào mừng với ca khúc sứ mệnh “Đường đến ngày vinh quang” để tôn vinh những nhân tài của các lĩnh vực khác nhau bước lên bục cao nhất. Nhưng cho đến phút cuối cùng khi những nhân vật ấy ra về trong hân hoan thì chỉ còn lại chúng tôi lặng lẽ với khối nhạc cụ còn ngổn ngang. Tôi đọc thấy trong mắt mỗi thành viên ẩn chứa một sự chịu đựng dù họ không nói ra.
Vẫn biết, khán giả là nguồn động viên lớn, chúng tôi có thể vượt lên trên những gian khó cũng vì có khán giả luôn ủng hộ nhiệt thành.Chúng tôi không ngại gì dăm ba lời đồn ác khẩu của nhũng kẻ quấy rối nhưng một tiếng nói của giới chuyên môn cũng rất quan trọng mà chúng tôi luôn cầu thị lắng nghe. Tiền có thể khó kiếm nhưng giá trị của chuyên môn là cái còn khó hơn mà có lẽ chúng tôi không đủ thực tài để có được cho tới lúc này. 12 năm cống hiến tuổi trẻ quyết tâm đưa một dòng nhạc đến với công chúng nhưng tiền bạc không thu về mấy, giải thưởng không có gì, Rock fans thì yếu thế, giới chuyên môn thì thờ ơ, chúng tôi cũng chẳng biết rằng mình sẽ phấn đấu tiếp đến điều gì nữa.
Thường thì khi đã đạt được giải thưởng nào đó thì người ta hay nói: giải thưởng chỉ là nguồn động viên, khán giả mới là điều quan trọng nhất, rằng mục đích phấn đấu cuối cùng của người nghệ sỹ là khán giả. Bức Tường đã có được mục đích cuối cùng ấy, chẳng lẽ chỉ vì chưa có giải thưởng mà từ bỏ?
Đúng, giải thưởng chỉ là nguồn động viên nhưng đó là nguồn động viên rất quan trọng bởi Rock có niềm kiêu hãnh riêng của mình! Chúng tôi buồn cho mình, và buồn cho nền âm nhạc Việt Nam vẫn chưa có mảnh đất đẹp dành cho Rock. Tôi đã bỏ qua nhiều cơ hội tốt của nghề nghiệp, với lương cao, vị trí tốt để dồn tất cả cho Rock. Trước khi, ban nhạc quyết định ngừng biểu diễn, tôi đã quyết một lần sống chết với âm nhạc, tôi xin thôi việc ở cơ quan để sắp xếp lại hoạt động cho ban nhạc. Song, hy sinh như thế rồi tôi mới thấm thía, bạn bè chúng tôi đã hầu hết thành đạt, nhưng chúng tôi vẫn vậy với mười hai năm đẹp nhất của tuổi trẻ chúng tôi cống hiến cho âm nhạc. Để bây giờ, vẫn chẳng có gì cho mình cả.
Nhiều nghệ sỹ có thể sống sung túc với thu nhập của mình. Ai đó đã nói, phải biết kinh doanh trên sở thích cá nhân. Hay lý do của sự thất thu lại nằm ở khả năng tiếp thị bản thân của Bức Tường còn yếu?
Hãy cứ tưởng tượng thế này, Người ta tổ chức một liveshow lớn và có đông khán giả tới xem. Nhìn vào con số tiêu thụ hết 10.000 vé (đó cũng là số lượng khán giả trong những liveshow của Bức Tường) thì ai cũng nghĩ là ban nhạc kiếm được bội tiền nhưng có mấy ai biết là những chỉ số kinh doanh thành công chỉ thuộc về những người sản xuất chương trình chứ còn ban nhạc đương nhiên chỉ là thành phần trình diễn nhận thù lao đóng khung hợp đồng là hết.
Cũng có những người đề nghị bỏ tiền ra để giúp ban nhạc chi phí, phát triển, nhưng, tất nhiên, chẳng có đồng tiền nào là cho không cả. Nhiều khi nếu là trò chơi của các ông bầu thì có nghĩa là họ đầu tư thì họ phải tận thu và họ sẽ ép “gà”của mình “đá” tất cả các sân bất chấp có phù hợp hay không miễn là mang lại lợi nhuận tức thì. Phải nai lưng ra để đi cày “sô” kể cả những “sô” làng nhàng, tạm bợ theo dàn xếp của “ông bầu” nào đó, là điều Bức Tường không muốn.
Rock Việt vốn đã trầm, hoạt động đơn lẻ, đã thua hẳn nhạc trẻ về mặt sân khấu, số lượng ca sỹ, nhạc sỹ, hoạt động biểu diễn… Nếu “anh cả” Bức Tường tuyên bố ngừng biểu diễn, thì theo anh, Rock Việt sẽ đi đâu về đâu?
Chắc chắn rằng, còn khán giả nghe Rock, yêu Rock thì sẽ vẫn còn người chơi Rock. Ban nhạc này tan rã, ban nhạc khác sẽ vươn lên. Hầu hết các ban nhạc Rock hiện nay đều chủ yếu chơi nghiệp dư, họ không đầu tư nhiều về sự nghiệp mà hầu như họ chỉ xác định đó là nghề tay trái. Nhìn chung, Rock Việt chưa hứa hẹn điều gì ở thời điểm hiện tại. Để một dòng nhạc phát triển- không chỉ cần những người nghệ sỹ đến hát, những khán giả nghe, mà còn cần đến nhiều sự hỗ trợ, động viên, nhìn nhận xứng đáng với dòng nhạc đó.
Vậy là, Bức Tường sẽ ngừng biểu diễn mà không có một đêm diễn chia tay các fan?
Hiện nay chưa có điều đột biến nào khiến chúng tôi thay đổi quyết định nhưng hàng ngày đọc thấy thư từ chuyển tải tấm lòng của khán giả, những cuộc vận động của họ kêu gọi sự quay lại của ban nhạc cũng khiến chúng tôi rất cảm động.
Các bạn có biết không, nếu chỉ là một lần nữa hoặc là một lần có cơ hội để bừng sáng nữa, có thể chúng tôi sẽ không chịu được nỗi buồn xa âm nhạc mà lại ngạo nghễ khoác đàn lên và khuấy đảo thì đó chỉ là phút yếu mềm của trái tim nhưng là sự đầu hàng của ý chí. Và có lẽ chuyện đó không chắc sẽ tới đâu bạn thân mến ạ!
Nghĩa là các anh không hẹn ngày tái ngộ?
Tôi e là như vậy!