Có lẽ những nét mới lạ, tuyệt với này là tất yếu của việc Petri Lindroos toàn tâm toàn ý chơi cho Ensiferum, cùng với việc Emmi Silvennoinen đến thế chỗ Meiju Enho. Nhắc đến Petri Lindroos, ngay khi nghe tin anh tuyên bố rời khỏi Norther để tập trung toàn bộ tinh thần cho Ensiferum. Nhiều metalhead đã ngạc nhiên, tức giận và tiếc nuối cho Norther, nhưng mình hoàn toàn nghĩ khác, đây là điều tất yếu mà ta dễ dàng nhận ra. Kể từ album "Till Death Unites Us" năm 2006 của Norther, dấu hiệu "chuyển giao quyền lực" từ Petri Lindroos sang Kristian Ranta đã khá rõ ràng. Và điều đó càng rõ ràng hơn ở album "N" năm 2008, âm nhạc của Norther đã chuyển sang bước ngoặt mới một cách rõ nét. Một Norther mới của Kristian Ranta chứ không còn là Norther của Petri Lindroos nữa. Và việc ra đi của Petri lại góp phần đưa âm nhạc của Ensiferum lên một bước mới bởi "Victory Songs" năm 2007 không để lại nhiều ấn tượng, và vẫn chịu ảnh hưởng từ những gì quá tuyệt vời mà Jari Mäenpää để lại qua 2 album "Ensiferum" và "Iron".
Việc thay đổi nhân sự của một ban nhạc ảnh hưởng rất nhiều đến âm nhạc của ban nhạc đó. Từ xưa đến nay điều này đã được chứng minh qua hàng loạt ban nhạc tên tuổi. Như Sentenced với sự góp mặt của Ville Laihilia đã thổi vào ban nhạc một luồng khí hoàn toàn mới, và từ một ban nhạc Death Metal, Sentenced chuyển mình sang Melodic Metal. Hay như Amorphis từ một ban nhạc Death/Doom Metal lẫy lừng đã chuyển sang Melodic Metal với sự có mặt của Tomi Joutsen. Và ai dám bảo âm nhạc của họ tồi tệ đi?
Quay trở lại với Ensiferum và "From Afar". Khi cầm track list trong tay, bạn sẽ dễ dàng nhận ra album này chắc chắn có chất epic đi kèm. Với 2 track "Heathen Throne Part 1&2" đều khá dài, trên 10 phút. Tiếp đến là cover art, một sự kết hợp hài hòa giữa màu trắng của tuyết trên logo Ensiferum cho đến album title "From Afar" với màu xanh của trời, của mặt hồ đóng băng. Một bìa album khá tối tăm, lạnh lẽo so với tất cả các bìa album trước đây của Ensiferum với màu vàng chủ đạo. Hình ảnh một chiến binh Viking râu tóc bạc trắng, thanh gươm rút khỏi vỏ, lặng nhìn những chiếc sọ người đã đóng băng, áo choàng bay phấp phới trong làn sương trắng lững lờ trôi.
Album khởi đầu với 1 bản intro theo đúng phong cách của tất cả các album của Ensiferum từ trước đến nay. Những hợp âm tuyệt vời được rải đều với cây guitar acoustic, rồi tiếng keyboards được chèn vào hết sức chậm rãi, nhẹ nhàng và da diết. Tiếng sáo chốc chốc xen vào như từ một nơi xa xăm nghe sao lạnh lẽo, một cảm giác đê mê xâm chiếm toàn bộ cảm xúc. Track 2 "From Afar" khiến ta bừng tỉnh khỏi cơn mê, với tempo nhanh chóng mặt. Giọng scream của Petri vang lên: "Yaw", khiến ta hoàn toàn thoát khỏi cảm giác của track đầu tiên "By The Dividing Stream". Track "From Afar" có lẽ sẽ không có gì quá đặc biệt nếu cảm giác lạ lẫm không khiến ta chú ý. Những âm sắc của epic được đưa vào khéo léo, dần dần kéo tempo của bản nhạc chậm lại ở đoạn giữa, cùng với đó những âm thanh của một dàn giao hưởng cũng được đưa vào làm track nhạc trở nên phong phú và khác biệt so với phong cách của Ensiferum.
Track "Twilight Tavern" đưa ta trở lại với phong cách vốn có của Ensiferum, những câu riff mạnh mẽ mang hơi hướng folk. Nhưng không hẳn hoàn toàn rập khuôn theo phong cách mà Jari đã để lại, một nét mới nữa của Ensiferum đó là sự xuất hiện giọng hát của Emmi Silvennoinen. Không như "Tears" hay "Finnish Medley", những bản ballad tuyệt vời với giọng nữ chính. Ở "Twilight Tavern" ta vẫn thấy Petri đóng vai trò vocals chính với giọng scream của mình, bên cạnh đó là sự kết hợp hoàn hảo chất giọng clean của Markus Toivonen, Sami Hinkka và Emmi Silvennoinen. Chính sự kết hợp hài hòa này đã biến "Twilight Tavern" trở thành một trong những track hay nhất của album.
Ở cả hai track "Heathen Throne" và "The Longest Journey (Heathen Throne Part 2)", âm thanh của dàn giao hưởng vẫn được khai thác triệt để, đem lại chất epic tuyệt vời cho bộ đôi này. Và vì là những track khá dài, nên tiết tấu luôn được thay đổi một cách hợp lý để không khiến người nghe có cảm giác mệt mỏi, nhàm chán. Đây là nét sáng nữa trong âm nhạc của Ensiferum trong album này. Bởi từ trước đến nay Ensiferum chỉ mới có một track nhạc nhiều hơn 10 phút đó là "Victory Song" trong album "Victory Songs". Và quả thật track này không để lại mấy ấn tượng trong tôi, có lẽ sau 10 phút ngồi nghe thì những thanh âm đặc biệt đáng chú ý của track đã bay mất.
"Elusive Reaches", "Smoking Ruins" đưa ta quay lại cảm giác như những track trong EP "Dragonheads" hay một số track khá trong album "Victory Songs". Rất đúng với phong cách âm nhạc của Ensiferum.
Một track đặc biệt ấn tượng nữa đó là track "Stone Cold Metal". Một Ensiferum của những "Ensiferum", "Iron" nhưng vẫn chứa những điểm đặc biệt. Một phong cách Folk/Viking mạnh mẽ, giàu giai điệu, những câu riff đậm chất Markus, những câu accord đậm phong cách Petri trên nền nhạc epic. Rồi bất chợt, lắng xuống với tiếng huýt sáo trên nền keyboards, rồi tiếng trống trận xen lẫn một đoạn solo piano sâu lắng. Một track nhạc đem lại rất nhiều cảm xúc, từ hưng phấn đến lắng dịu. Nhưng điều bất ngờ hơn nữa là việc một đoạn chỉ khoảng 10 giây xuất hiện tiếng đàn banjo của dòng nhạc country. Rõ ràng có thể coi đây là track nhạc đặc biệt nhất, giàu âm sắc nhất của Ensiferum từ trước đến giờ.
Và Ensiferum cũng không quên đưa vào album một track tiếng Phần Lan đúng phong cách Folk. Đồng thời track "Tumman Virran Taa" này cũng như một khoảng lặng để ta có thể dịu xuống và cảm nhận được những gì vừa nghe được trước khi đến với track cuối cùng "The Longest Journey". "Tumman Virran Taa" có thể dịch sang tiếng Anh là "Behind The Dark Stream".
Ensiferum với "From Afar" có thể nói đã vượt qua Amorphis với "Skyforger" và Eternal Tears Of Sorrow với "Children Of The Dark Waters" để đứng đầu top album hay nhất năm 2009. "From Afar" có thể nói là album hoàn hảo đến mức tuyệt vời hiếm hoi trong năm nay. Mặc dù trước mắt vẫn còn 3 tháng nữa để tổng kết nhưng chỉ còn rất ít cái tên nổi bật sẽ phát hành album trong năm nay. Sắp tới đáng chú ý nhất có lẽ sẽ là album "The Days Of Grays" của Sonata Arctica. Nhưng e rằng sẽ khó so sánh được với "From Afar", bởi qua clip "Flag In The Ground" vừa hoàn thành của Sonata Arctica ta có thể thấy được sự khác biệt là khá lớn.
Các bạn có thể nghe online album này tại đây