Categories Ban nhạc

PANTERA – COWBOYS FROM TEXAS

Âm nhạc của Pantera có thể được coi như đã đạt được tới mức quá nặng mà nhạc rock có thể đạt tới, với một lối chơi tốc độ và âm lượng cực lớn mà không kém phần tinh tế đầy kỹ thuật cho phép khẳng định vị trí của nhóm như một trong những ban nhạc xuất sắc nhất của nhạc rock đương thời. Điều này đã được khẳng định khi mà tính đại chúng của nhóm ngày càng tăng lên mặc dù các đĩa nhạc của nhóm thì ngày càng nặng hơn.
Sự ra đời của Pantera có thể coi là muộn so với trào lưu Hardrock vốn đã bắt đầu ngay từ những năm 80s. Nghe nhạc của Pantera khó khó ai có thể tượng được rằng khởi đầu của nhóm chỉ là các bản cover lại của Bon Jovi và Motley Crue.
Một vài điều thú vị về các thành viên của nhóm khi mới thành lập:
Diamond Darrell gia nhập nhóm từ một cuộc thi cùng nhiều tay guitar của miền Texas sau khi anh đã chiến thắng tất cả (thằng cu này vác đàn tới đâu là ở đó chẳng còn có thể thi thố đàn đóm gì được nữa cả he he), khi đó anh mới chỉ 16 tuổi. Vinnie (drum) khi đó đang sở hữu một studio và là một tay ham mê thể thao, Philip (vocal) lúc đó là một võ sỹ quyền anh đang đi kiếm tìm vinh quang để được như Muhammed Ali, còn Rex (bass) lúc đó là một gã vất vưởng,luôn bốc mùi và suốt ngày say khướt.
Rất nhiều nhóm Rock đã bắt đầu với với một đĩa nhạc thực sự “heavy metal” sau đó dần trở nên ngày càng đuối đi và sa lầy, với Pantera thì có lẽ là ngược lại. Nhóm luôn duy trì được sự phát triển trong kỹ thuật và tiết tấu qua từng album. Album thrash metal “khủng long” được coi là đầu tiên của nhóm (không tính mấy cái trước đó nhé) phát hành năm 1990 “Cowboys From Hell” đã nhanh chóng khẳng định sự nhanh nhạy của nhóm đã đem lại cho nhóm những thành công đầu tiên. “Vulgar Display Of Power” là album thứ hai có một chút dày đặc và nặng hơn, lúc này người ta đã có thể nhận ra sự lớn mạnh trong âm nhạc của nhóm, nó không hề kém gì so với các các nhóm rock đàn anh trước đó.
Pantera luôn tự thu âm cho các album của mình tại Pantego Studio sở hữu bởi gia đình Darrell và Vinnie Paul. Sau sự thành công của hai album đầu tiên nhóm bắt tay vào thực hiện những tour diễn đi chinh phục thế giới và tham gia mở màn cho đại hội Monsters of rock tại Nga, ra mắt trước một biển tín đồ (từ 400000 đến 1 triệu người) đã tạo nhiều thuận lợi cho nhóm,ngay sau đó lại là những chuyến biểu diễn cùng Judas Priest, Suicidal Tendencies, Alice in chains tại Châu Âu…Pantera đã được chào đón và xếp ngang hàng cùng với những nhóm rock kỳ cựu như AC/DC, Black Crowes…
Tôi đặc biệt thích Pantera ngay từ khi biết đến nhóm chỉ bởi vì nhạc của Pan nặng nhưng ko bao giờ thấy bế tắc, các thành viên trong nhóm thật phù hợp trong trong sáng tác và thể hiện các ca khúc metal để tạo cho chúng một hiệu quả lớn nhất: Vinnie Paul được đánh giá là một trong những tay trống kỹ thuật nhất hành tinh (hehe ngang ngửa Lars Urich), Rex vô cùng biến hoá trong lối chơi bass, Philip Aselmo một trong những vocal có cái họng nghiền nát thuỷ tinh (thật kinh dị). Nhưng điểm nhấn làm cho Pantera khác hẳn với những nhóm rock nổi loạn khác đó chính là Diamond Darrell – một tay guitar chỉ sử dụng chiếc Dean ML từ khi khởi nghiệp (he he gần đây thay bằng câyWashburn, cây Dean ML là cái cây có hình thần tượng KISS ở cườm đàn đó) và rất kiêng sử dụng amply đèn điện tử (hắn thích những âm thanh bẳn gắt từ chiếc amply bán dẫn). Điểm nổi bật ở Darrell là sự kiếm tìm không biết mệt mỏi những âm thanh mới từ cây đàn của mình, những âm thanh này đã đạt tới đỉnh cao trong album thứ 3 “Far Beyond Driven”. Trong album này bạn có thể tìm thấy những âm thanh mà trước đây chưa từng được nghe, bạn sẽ thắc mắc không hiểu tiếng nửa như vialon nửa như harmonica trong “Strength beyond Strength” hay những tiếng rú trong “Becoming” có thực là của guitar ko?. Đó là do Darrell sử dụng một bàn phá tiếng của Digiteck Whammy đặt pedal tới tận 2 quãng tám (đíu hiểu nó làm trò gì nữa) để tạo ra sự tổng hợp âm thanh này. Thêm vào đó là là hiệu quả rất đặc biệt ở những cú đu dây đã tạo nên tiếng chòng chành của động cơ chết máy trong “Throes of rejection”…Darrell rất khắt khe trong việc lựa chon dây đàn, anh chỉ sử dụng một loại duy nhất là Labella Hardrokin’ Steel để có được những âm thanh trong vắt thực sự của đồng thau, Những bản ballad của Pantera vì thế luôn mang đậm sác thái riêng những hợp âm trong đó không hề có trong bất cứ cuốn sách phổ thông nào thêm vào đó lại là thói quen chỉnh những dây bè trầm xuống nửa cung… tất cả tạo nên sự chênh vênh trong “Floods”/ “The Great Southern Trendkill” một bản slowrock đứng thứ 15 trong top 100 guitar xuất sắc nhất mọi thời đại sánh ngang với những “Stairway to heaven”, “One”
Trong năm 2000, với những nỗ lực của mình nhóm đã tung ra album thứ 5 “Reivesting the steel” đây là một kiệt tác sau 4 năm vắng bóng, nó là sự kết hợp của tất cả các phong cách mà họ cho ra đời trước đó, một album ko thể quên trong thiên niên kỷ mới…Steel là chuyến đi sâu vào trong tâm hồn tối tăm và nhớp nhúa nhất của một trong những ban nhạc heavy nhất. Trong khi hầu hết các nhóm rock đàn anh đã trở nên thoái trào còn các nhóm hậu sinh thì không còn giữ được chất liệu thuần rock và đã phần lớn chuyển sang rock rap, Pantera đã tạo cho mình một chỗ đứng vững chắc trong thế giới hỗn độn tối tăm của Metal.