Người hâm mộ có thể dễ dàng phát hoảng lên trước cái tên của ban nhạc thì đầy vẻ con gái nhưng nhãn bìa các album thì toàn hình quỷ sứ ghê rợn. Thật là dễ…liên tưởng rmột cách không mấy dễ chịu.
Được thành lập vào năm 1976, thời điểm mà các nhóm Hard Rock cựu trào vẫn còn thống trị thế giới nhạc Rock, Iron Maiden đã trãi qua rất nhiều khó khăn để tạo dựng sự nghiệp của mình. Sau nhiều thay đổi thành viên và các chuyến lưu diễn hỗ trợ các ban nhạc nổi tiếng khác, mãi đến năm 1980, nhóm mới ra được album đầu tay mang tên nhóm, và ngay lập tức gây được tiếng vang lớn. Album này làm cho các chuyên gia sứng sốt về một trình độ hoàn hảo ở bè đôi guitar cùng với trình độ bass thuộc hàng cao thủ.
Năm 1982, sau khi ổn định đội hình, nhóm cho ra đời album The Number of the Beasts không chỉ là một album rất hay (xếp hạng 1 ở Anh), mà còn là một dấu ấn mẫu mực cho dòng Heavy Metal thời bấy giờ. Ngay sau đó, liên tục hai album rất xuất sắc Piece of Mind(1983) rồi Powerslaves (1984) trình làng không chỉ làm kinh hoàng giới chuyên môn về 1 sức sáng tác đáng sợ, mà sau đó Powerslaves còn đưa tên tuổi của Iron Maiden đi khắp thế giới.
Kỹ thuật đỉnh cao của Maiden đặc biệt về thể hiện ở bè đôi guitar (Adrian Smith -Dave Murray) cực kỳ giai điệu và biến hoá, điển hình là những đường core dữ dội trong các bài Aces High, 2 Minutes To Midnight, hay những chuỗi đàn guitar cực kỳ mạch lạc đặc trưng trong Strange World, Phantom of The Opera, The Rime of The Ancient Mariner. Dưới một bè guitar như thế là phong cách chơi bass có một không hai của Steve Harris (mà sau này trở thành phong cách bass mẫu mực trng làng bass thế giới). Đến hêt năm 1984, Maiden đã là cánh chim đầu đàn dẫn dắt toàn bộ nên Heavy Metal Anh Quốc.
Ngay trong năm đó, Maiden bắt tay vào việc thực hiện một chuyến công diễn khổng lồ vòng quanh thế giới mang tên World Slavery Tour 1984-1985 với 200 buổi bểu diễn trong 332 ngày tại 26 nước. Chuyến lưu diến thành công tới mức chính Steve Harrís phải thốt lên rằng chỉ có thể thực hiện được lần nữa trong m.
Album live Life After Death (1985) và chương trình video cùng tên ngay lúc phát hành đã bán được với số lượng khủng khiếp. Thành công nối tiếp thành công, với một ý niệm hoàn toàn mới mẻ Somewhere In Time (1986) và Seventh Son Of A Seventh Son (1988) được thể hiện bằng một lối chơi chau chuốt với những giai điệu tuyệt vời được chuẩn bị rất công phu và tỉ mỉ, điển hình là các bài Deja-vu, The Evil That Men Do, The Loneliness Of The Long Distance Runner. Nhưng sau đại thành công năm 1988, có lẽ cảm thấy đã quá thành công với Maiden, Adrian Smith tuyên bố rời nhóm. Đây là một cú sốc nạnh cho các fans của Maiden trên toàn thế giới. Điều này phần nào giải thích tại sao No Prayer For The Dying(1990) không được thành công như các album trước.
Nhưng Janick Gers (người thay thế vị trí của Smith) đã không hề làm các fans thất vọng. Ngày 11-5-1992, một ngày đã được ấn định từ trước, một ngày mà các “tín đồ” trên khắp thês giới đẫ hồi hộp chờ đợi từ lau, là ngày phát hành album mới của Maiden: Fear Of The Dark. Vừa ra lò, Fear The Dark đã nhảy vọt lên đứng đầu bảng xếp hạng Top 10 ở Anh, đứng hạng rất cao ở Mỹ và các nước châu Âu, trở thành một album bán chạy vượt kỷ lục dĩa bạch kim trong thời gian ngắn.
Fear Of The Dark đã đưa Maiden lên đỉnh cao của vinh quang, ngôi vị của những hoàng đế Heavy Metal. Album làm cho người hâm mộ như muốn điên lên bởi di guitar vun vút như nước chảy ở bài Afraid To Shoot Strangers, hay bởi những đoạn solo dữ dội ở bài Fears ò The Dark, hay là giai điệu thật đẹp ở bài Wasting Love, đau khổ oán hận ở Childhood’s End, hung hn ở Be Quick ỏ Be Dead… Và khi mà dư âm thành công của abum Fear Of The Dark còn chưa kịp xuống thì Fear Of The Dark Tour 1992 cùng với a Real Live One, A Real Dead One cũng lại đạt thành công ngoài sức tưởng tuợng.
Vậy là sau vô số những giải thưởng và thành công quá lớn đã đạt được, Iron Maiden đã có thể duỗi tay nghỉ ngơi và có lẽ cũng thận trọng hơn trong việc ra những album mới nhằm bảo vệ uy danh đã trở thành huyển thoại của mình.