Categories Ban nhạc

Cannibal Corpse


Cannibal Corpse, cái tên đã quá quen thuộc trong giới brutal fan việt nam nói riêng cũng như thế giới nói chung, đã có quá nhiều bài viết về họ nhưng theo tôi, bấy nhiêu đó vẫn còn chưa đủ, C.C ko chỉ đơn thuần là 1 trong những ban nhạc đi tiên phong trong trào lưu extreme music mà họ còn là 1 điều gì đó rất khác lạ, nó như 1 tôn giáo vô hình, ít nhất là đối với bản thân tôi.

Ngay từ những ngày đầu tiên khi bước chân vào vũng bùn của death metal tôi đã được làm quen với C.C, bạn có tin ko, ngay khi những âm thanh đầu tiên của bản Pounded into dust vang lên tôi đã ko thể cưỡng nổi cái đầu gục gặc loạn xạ, đôi tay huơ lung tung trong không khí, tôi thật ko ngờ mình lại có thể chịu đựng thứ âm thanh kinh hoàng đó trong suốt gần 1 giờ đồng hồ. Sau khi hết nhạc, trong đầu tôi là 1 đống hỗn độn vừa bị thứ âm thanh chết chóc đó cày lên nát bấy đang cần thời gian để xắp xếp lại, máu sôi lên sùng sục, 2 bàn tay nắm chặt tưởng chừng như muốn tóm lấy bất kì 1 kẻ nào đó để thỏa mãn cái thú tính trong con người mình.

Con người là gì, thật chất cũng chỉ là “con” như bao động vật khác thôi, nhưng phần “người” trong nó lại lớn hơn nhiều và lấn át đi cái phần con nhỏ bé ẩn nấp đâu đó trong mỗi con người chúng ta. Vậy thì việc mà C.C đang làm là gì, họ đang cố gắng đánh thức cái phần con trong chúng ta, để nó trỗi dậy 1 cách mạnh mẽ, để chúng ta nhận ra cái thế gian giả dối đầy những gian trá lọc lừa này, để chúng ta nhận ra sự kinh hoàng trong cuộc sống mà mỗi chúng ta thường cố gắng giấu biến nó đi với mong ước viễn vông rằng thế gian này là thiên đàng, chúng ta là bạn của nhau, ko chiến tranh, ko bệnh tật, chỉ có hòa bình và tình yêu.

Không, chúng tôi ko tin vào những điều giả dối đó, chiến tranh diễn ra liên tục khắp nơi trên thế giới chỉ để thỏa mãn mục đích của 1 kẻ nào đó mang lại bao đau thương khổ đau, trong khi tôi ngồi viết những dòng này thì tại Irac những em bé đang quằn quại trong đớn đau của bom đạn với 1 câu hỏi luôn nằm sẵn trong cuống họng đang tắc nghẹn vì nước mắt :”Chiến tranh để làm gì”.

C.C cũng là giết chóc là bạo lực, chắc chắn sẽ có người nói với tôi như thế, nhưng bạn ơi, hãy xem lại đi, máu đổ ra là máu của những kẻ xứng đáng với những hình phạt đó, những kẻ đó là những gã chính trị gia chỉ chăm bẳm cho lợi ích của bản thân mình mặc cho bao người khác phải đau thương, những kẻ đạo đức giả truyền bá thứ tôn giáo vô dụng làm ngu dốt biết bao cái đầu khờ khạo tin theo nó để rồi chuốc lấy những tai họa ko mời mà đến, đó là những kẻ bội bạc, phụ tình, phản bội lại những gì thiêng liêng nhất của tình yêu, tình bạn, đó là sự căm giận đối với sự bất công, sự thờ ơ của xã hội trong cách ứng xử với những con người bất hạnh,….để giải quyết tất cả các mâu thuẫn đó, chỉ 1 cá nhân thì ko thể làm nên chuyện gì, thuyết phục cái xã hội này ư, 1 điều ko tưởng, họ chỉ còn 1 cách mặc dù khá tiêu cực nhưng có vẻ chẳng còn cách nào khác, đó là bạo lực.

Âm nhạc của C.C dành cho những ai muốn biết sự thật, 1 sự thật kinh tởm, vấn đề là bạn có dám đương đầu với nó hay ko, hay là bạn sẽ hèn nhát quay lưng, cũng có thể bạn gục ngã trước sự thật quá phũ phàng, điều đó tùy ở bạn.

Có lẽ tôi sẽ trở thành kẻ dư hơi nếu cứ lằng nhằng về cái bio của C.C, thiết nghĩ các fan trung thành của họ đã thuộc nằm lòng những bước đi của C.C rồi. Nhưng tôi xin chấp nhận làm kẻ dư hơi để post lại vài dòng sơ lược về C.C, ban nhạc nổi tiếng cuồng loạn nhất, nhì và thứ 3 của thế giới.


Khi hai ban nhạc Tirant Sin và Beyond Death tan rã, những tàn dư còn sót lại gồm có ca sĩ Chris Barnes, guitar Bod Rusay và Jack Owen, bass Alex Webster, trống Paul Mazurkiewicz vẫn còn nặng tình cảm với metal nên đã đưa ra ý tưởng thành lập 1 band death thật nặng và cứng nhất từ trước tới nay.Cuối cùng,Cannibal Corpse đã ra đời vào năm 1988 tại Buffalo, New York. Bản demo đầu tay của họ mang âm hưởng của Slayer pha một chút kỹ thuật của Death mang tên Cannibal Corpse đã được hãng Metalblaze chú ý và kết quả là 1 bản hợp đồng đã được ký kết.

Album đầu tay mang tên “Eaten Back To Life” đã được ra đời tại đây vào năm 1990. Album này đạt được danh hiệu đĩa vàng Death Metal cùng năm đó.Thừa thắng xông lên, album thứ 2 của họ mang tên Butchered at Birth được phát hành ngay sau đó 1 năm-năm 1991. Đến lúc này band đã có vị trí khá ổn định trong làng metal thế giới cùng 1 số lượng fan khổng lồ.

Tuy nhiên, tên tuổi của họ mới chỉ được khẳng định sau khi phát hành album thứ ba vào năm 1992, album Tomb of the Mutilated, 1 album khủng khiếp, làm kinh ngạc cho tất cả mọi người bởi cường độ âm thanh quá mãnh liệt và dày đặc đến độ ko ngờ, mang theo những tư tưởng chống đối tột cùng và cũng hết sức bệnh hoạn.Năm 1993 họ cho phát hành EP mang tên Hammer Smashed Face với 2 ca khúc mới và 1 số ca khúc cũ

Sau đó, vì 1 vài mâu thuẫn cá nhân nên Bob Rusay ra đi và thế chỗ của anh là cựu guitarist của Malevolent Creation-Rob Barrett. Lối chơi cua Rob là nền tảng vững chắc của C.C, nếu ko có anh,có lẽ C.C sẽ mất đi nét mạnh mẽ, cứng cáp vốn có.

Lối chơi sấm sét của họ lại được tiếp diễn qua album The Bleeding được phát hành năm 1994
Mọi việc tưởng như sụp đổ khi Chris Barnes rời CC để lập nên ban nhạc Six Feet Under, nhưng những thành viên còn lại vẫn cố bám trụ và cuối cùng họ cũng tìm được người thay thế, đó là George “Corpsegrinder” Fisher, 1 tay theo tôi là còn khá hơn cả Chris.

Mặc dù có nhiều thay đổi về mặt nhân sự nhưng C.C vẫn cho phát hành 1 album hết sức xuất sắc ngay sau đó. Album Vile phát hành năm 1996 là 1 nét son chói lọi trong sự nghiệp của C.C
1 thành viên nữa gia nhập C.C và gia tăng sức mạnh lẫn độ dày cho âm nhạc của band, đó là cựu thành viên của Nevermore và Monstrosity-Pat O’Brien.Sức sáng tạo của họ thật đáng kinh ngạc, album tiếp theo Gallery of Suicide phát hành năm 1998 là sự khẳng định sự ổn định của các thành viên mới cũng như sự già dặn của các thành viên cũ.Ngày 19-10-1999 CC phát hành Album BloosThirst.

Sau đó band tổ chức hàng loạt tuor diễn khắp nước Mỹ và thành quả của tuor diễn là 1 album live mang tên Live Cannibalism. Đây có thể xem như 1 collection trong gần 10 năm hoạt động của band nhạc. Trong album này band chơi hết sức nhiệt tình với 18 ca khúc hay nhất từ trước đến nay của mình. Gore Obsessed ra đời năm 2002 nhận được nhiều ý kiến trái ngược từ phía các nhà phê bình nhưng đối với riêng tôi, C.C vẫn là vô địch

Gần đây họ đã cho phát hành 1 MCD là Worm Infested , tiếc là tôi chưa nghe MCD này, nghe nói trong này có bản No Remorse cực kì brutal

CANNIBAL CORPSE-Eaten Back To Life-1990(10/10)
1. Shredded Humans
2. Edible Autopsy
3. Put Them To Death
4. Mangled
5. Scattered Remains, Splattered Brains
6. Born In A Casket
7. Rotting Head
8. The Undead Will Feast
9. Bloody Chunks
10. A Skull Full Of Maggots
11. Buried In The Backyard

Có lẽ album này là album đầu tay nên sự gắn bó của các thành viên là rất tốt, điều mà họ mất dần về sau này, tôi xin khẳng định đây là 1 album tiêu biểu của death metal nói chung cũng như brutal death nói riêng, đây là 1 bài học cho lớp lớp đàn em các ban nhạc theo sau muốn thành danh theo con đường của C.C đã đi.

Album xuất sắc này được bắt đầu bằng những âm thanh nghe có vẻ như 1 cái lốp cao su đang bị nung chảy ra trong lò hỏa táng. Rồi đùng 1 cái tất cả được đẩy lên cực điểm, tiếng bass nghe rất rõ nét chạy nhanh như ngựa phi cùng nhịp trống made in C.C. Hãy xem Chris đang thều thào về cái gì trong bài Shredded Humans này:

Early hours, open road, family of five – on their way home
Having enjoyed a day in the sun, their encounter with gore has just begun
A homicidal fool not knowing left from right, now has the family in his sight
Trying to perceive if he’s blind or insane,
he steers his car into the other lane

Theo em nghĩ thì đây đơn giản là 1 vụ tai nạn giao thông, 1 chiếc xe hơi chở 1 gia đình 5 người bay xuống ruộng và phựt …tất cả vươn vãi khắp nơi. Những tràng solo của Bob mở ra trước mắt ta 1 cảnh tượng kinh hoàng đẫm máu.

Các track tiếp theo nối tiếp phong cách của track 1, lại là tiếng trống như sấm nổ, guitar như chớp giật, vocal hát như đang nôn mửa và nội dung toàn là những cảnh tượng kinh hoàng do cái đầu bệnh hoạn nhưng biết sử dụng từ ngữ 1 cách thông minh của Chris viết ra.
Edible Autopsy là câu chuyện về 1 bệnh viện, híc, chẳng biết nói sao, tóm lại là chẳng khác gì 1 cái lò giết mổ. Scattered Remains, Splattered Brains hấp dẫn bởi tiếng trống búa tạ bổ 1 cách từ tốn vào đầu. Born In A Casket tạo cảm giác cực kì ma quái bằng chuỗi lead lê thê nghe như dòi bọ bò khắp nơi, đó là những khát vọng điên cuồng trên những xác chết để thõa mãn bản chất thú tính dồn nén bấy lâu trong con người.

Sex with the dead now I must breed
Within the stiff corpse planting my seed
The taste of formaldehyde, smell of the rot
Suck out the goo, feast on her crotch

Tuy nhiên điểm sáng nhất trong album này chính là A Skull Full Of Maggots, tuyệt phẩm bất hủ của C.C, nhịp điệu nhanh mạnh mẽ hơn tất cả các ca khúc khác, tôi rất thích tiếng gào nghe cứ như có con gì mắc trong cổ họng của lão chris trong bài này, cứ bật to hết cỡ mà gào theo, phê. Kết thúc album bằng 1 ca khúc ngoằn ngèo khiến ta có cảm giác như đang nghe 1 bản intrumetal cực kì dữ dội và ko thiếu cái chất kinh dị vốn có của C.C, đó là ca khúc có cái tên rất ấn tượng Buried In The Backyard.

Nhìn chung album này hết sức dữ dội, nét giai điệu rất rõ ràng, đây là điều mà C.C đánh mất dần trong các album về sau, thật đáng tiếc, điều làm tôi hài lòng nhất là tay chris, giọng lão này nghe quá đã, sau này khi chuyển sang thành lập Six Feet Under giọng của lão có vẻ ko còn được tự nhiên như xưa nữa mà nó cứ eo éo thế nào ấy. Tóm lại ai yêu thích cái kiểu đùng đùng của brutal thì nên nghe album này, chắc chắn rồi.

CANNIBAL CORPSE – Butchered At Birth – 1991(8/10)
Meat Hook Sodomy
Gutted
Living Dissection
Under The Rotted Flesh
Covered With Sores
Vomit The Soul
Butchered At Birth
Rancid Amputation
Innards Decay

Album này đã mang lại khá nhiều rắc rối cho tôi, bạn biết tại sao ko, híc, nhìn thấy cái bìa của nó là biết, quá xá là kinh, có lần bạn tui (g đấy) lên phòng chơi thấy cái đĩa đó, nó cứ nhìn tui chòng chọc y như đang nhìn 1 tên đồ tể giết người ko gớm tay vậy, he he. Cái tên của nó cũng thật ấn tượng, bị mổ thịt ngay lúc sinh ra, híc, thật là thê thảm. Không hiểu sao khi nhìn thấy mấy đứa nhỏ treo lủng lẳng bị cắt hết chân tay tôi lại thấy tội tội.

Chỉ 1 năm sau C.C đã quay lại với những âm thanh có sự cải tiến rõ rệt. Mở đầu bằng tiếng lead nhấm nhẳng lùng bùng lỗ tai cùng những âm thanh giọng mũi phát ra từ cái cổ họng đầy đờm của Chris, đó là ca khúc cực kì xuất sắc của C.C, Meat Hook Sodomy nổi tiếng với nội dung cực kì tanh tưởi cũng như tất cả các ca khúc khác của C.C.

Sculpting gore
Muscle tissue
Reshaping
Mounds of flesh, deformation
Skulls of victims stacked like trophies
Bleeding from your arse sudden blood ejection

Ca khúc này luôn là cây đinh trong các chương trình diễn live của C.C đến nỗi tay bass Alex từng nói rằng anh có thể vừa ngủ vừa đánh bass cho ca khúc này, khè, ko biết lão này có xạo ko nữa.Gutted, như có lần tôi đã nói, ca khúc này khiến tôi phát điên, trống đánh quá dữ dội và trâu bò, giai điệu lại phảng phất chút gì đó rất melodic.

Điếm đáng chú ý tiếp theo của album này là Covered With Sores, đây là tâm sự của 1 tên giết người về những thú vui của hắn đối với xác chết

The mutilated bodies I leave rotting after I
Have fucked them with my knife
Becoming a product of my own nigtmares
A bleeding sac of infection, years deceased
I hide my slobbering skin
Covered by a victims flap
I love to watch the blood ooz down the bodies stump
Like scap, a vulgar way of life, my hideous side

Ca khúc mang tên album là những hứng thú đối với 1 bà bầu, còn về chuyện gì thì…ko tiện nói ra

Chopped up children bathing in blood
Contoured and festering I rot in disgust
Re-generation of my body
Mother ripped apart
Smashing in her face
My knife cutting holes, fucking her remains
Mặc dù cố gắng đưa nhiều giai điệu vào các ca khúc nhưng tôi lại không ưa album này cho lắm, nó mất đi nét cứng cáp, nhịp trống giật liên hồi, những tràng solo điên dại như của album Eaten Back To Life.

CANNIBAL CORPSE – Tomb Of The Mutilated – 1992 (10/10)
1. Hammer Smashed Face
2. I Cum Blood
3. Addicted To Vaginal Skin
4. Split Wide Open
5. Necropedophile
6. The Cryptic Stench
7. Entrails Ripped From A Virgin’s Cunt
8. Post Mortal Ejaculation
9. Beyond The Cemetery

Đối với C.C thì điều làm tôi hay quan tâm đến nhất có lẽ là cái bìa album của họ, cái nào cái nấy nhìn kinh bỏ cha, và cái bìa đĩa này cũng thế, nhưng thiết nghĩ những suy nghĩ của tôi khi nhìn thấy cái ảnh bìa là rất rất ko nên nói ra, hì, chắc bạn cũng hiểu mà.

C.C chứng tỏ sự sung sức của mình khi tung ra 3 album liên tiếp nhưng ko hề gây nhàm chán cho những người thích nghe chuyện kinh dị. Được phát hành cùng năm với album được cho là khai sinh ra dòng brutal death Swamped in Gore của Broken Hope với nhịp độ âm thanh dày đặc điên cuông mạnh mẽ, tuy nhiên C.C cũng ko hề chịu thua, họ vẫn mạnh mẽ như năm nào thậm chí còn nặng hơn 2 album trước 1 bậc. Tại sao tôi lại nói thế, hãy nghe album này 1 lần rồi bạn sẽ hiểu, 1 thứ âm thanh khủng khiếp điên loạn, đầy phẫn nộ. Trên 1 nên trống dày đặc và nặng nề như búa tạ dập của Paul Mazurkiewicz là tiếng bass dồn dập đến nghẹt thở của Alex Webster, 2 tay guitar chơi quá xuất sắc, nghe họ chơi tôi có cảm giác như hàng ngàn con bọ đang bò khắp mình mẩy, ngứa ngáy vô cùng, chỉ muốn nhảy giật điên cuồng trong niềm phấn khích tột độ mà C.C đem lại.

Tuy nhiên cũng ko thể bỏ qua giọng “hát” mất ngủ của Chris Barnes. Tất cả đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình để làm nên 1 album hoàn hảo nhất của death metal. Tuy nhiên, đối với những ai ko thích brutal death cũng nên mua về….ngắm cái bìa cho đỡ ghiền, ha ha

Album khởi đầu rất mãnh liệt bằng ca khúc nổi tiếng Hammer Smashed Face, âm lượng của drum được đẩy lên cao hơn so với các nhạc cụ khác, trống đánh liên tu bất tận như ko bao giờ dứt, accorrd tàn nhẫn đánh tới tấp vào tai người nghe, bass chạy những nốt khiến ta có cảm giác như dòi bọ bò khắp người. Không còn nghi ngờ gì nữa C.C đã lấy lại phong độ, tuy nhiên theo tôi thì họ vẫn kém album debut của mình 1 chút, nhưng kém về mặt nào thì tôi cũng…chịu, có lẽ điều khác nhau ở chỗ đối với Eaten back to life tôi có thể bấm nút chọn bất cứ bài nào và cái đầu tôi sẽ gục gặc ngay ko cần biết nhưng đối với Tomb, nếu được chọn 1 số bài hay để mở, có lẽ tôi sẽ chọn Hammer Smashed Face, I Cum Blood, Entails Ripped From A Virgin’s Cunt và dĩ nhiên là ca khúc nổi tiếng bệnh hoạn và thú tính nhất của C.C Necropedophile, đó là trạng thái điên lọan nhất của 1 tên bệnh hoạn với các thú vui trên những xác chết của trẻ em

Here I cum, blood gushes from
bleeding black blood
her head disconnected
As I came, viciously I cut, through her jugular vein
She’s already dead, I masturbate with her severed head
My lubrication, her decomposition
Spending my life molesting dead children

Bạn đừng nên suy nghĩ hay đọc lời khi nghe nó, nhất là vào 1 buổi tối lạnh lẽo, he he
Các ca khúc còn lại C.C đánh khá đều tay và đều hay ngang nhau cả. Cá nhân tôi rất thích phần lời của ca khúc Beyond the cemetary, hè hè, chất nhạc và phần lời của ca khúc này sẽ khiến bạn vãi lúc ko kém Necroprdophile là bao đâu

CANNIBAL CORPSE – The Bleeding – 1994(9/10)
1. Starring Through The Eyes Of The Dead
2. Fucked With A Knife
3. Stripped, Raped And Strangled
4. Pulverized
5. Return To Flesh
6. The Pick-Axe Murders
7. She Was Asking For It
8. The Bleeding
9. Force Fed Broken Glass
10. An Experiment In Homicide

Họ khởi đầu album như thường lệ bằng 1 ca khúc khủng bố cả về nhạc lẫn lời, đó là Starring Through The Eyes Of The Dead, 1 ca khúc nói về những cảm giác của 1 kẻ sau khi đã ngủm củ tỏi vẫn tin rằng mình đang sống và hắn kinh hoàng, hoảng loạn tột độ khi thấy cái xác ko hồn của mình.

Why can’t I breathe
Still I see
Dead on the table
Try to move, I’m not able to
Nhưng hắn ta vẫn cứ cứng đầu ko chịu tin vào sự thật
They said I have died
I still felt alive
I won’t believe their lies
I can still see through these
Eyes

Kết bài là chuỗi solo dài luân phiên của Rob và Jack tiễn đưa hắn ra đi.

Fuck With A Knife cuốn hút tôi bởi cái tên rất ấn tượng của nó, nhịp điệu của bài hát rất nhanh thể hiện rất có hồn nội dung của bài hát, nghe tiếng trống giã dồn dập của Paul ta phần nào hình dung ra việc mà tên giất người đang thực hiện, cả nạn nhân và kẻ thủ ác đều thích thú với công việc ghê tởm này

She liked the way it felt inside her
Fucking her, harder, harder
Stripped, Raped And Strangled là những cú lead nhát gừng dè dặt, nhưng bạn sẽ ko thất vọng nếu nghe hết nó, những âm thanh chết chóc đầy hưng phấn đang đợi bạn đấy. Tôi rất thích nghe cái khúc mà Chris gào lên những từ sau đây
They’re all dead, they’re all dead
They’re all dead, by strangulation
Quá kĩ thuật.

Pulverized, theo tôi đây là ca khúc hay nhất đĩa, nó tiêu biểu cho phong cách của C.C trong album đầu tay bởi tiếng trống nhanh, rõ ràng, lead bốc lửa thể hiện được khung cảnh chết chóc trước mắt người nghe, đây là 1 câu chuyện tưởng tượng của Webster và Owen về 1 cái xác sống lại hàng đêm và…..

Bạn cũng ko được phép bỏ qua She Was Asking For It, ca khúc mà theo tôi đánh giá là có tiếng lead lẫn solo hay nhất của C.C, ca khúc là những nỗi ám ảnh của 1 tên giết người biện minh cho việc làm của mình rằng

I wrapped my hands around her neck
Squeezing out her breath
Eyes rolled back in her head
Clawing at my skin
I know now it’s not my fault
She was asking for it

Cũng ko thể bỏ qua the Bleeding, ca khúc mang tên album, nó sẽ hấp dẫn bạn ngay từ đầu với điệu lead chớp giật, ca sĩ hát ngấu nghiến từng chữ 1, drum trâu bò nhịp nhàng.Được biết các thành viên trong ban nhạc đều rất hâm mộ nhà văn chuyên viết truyện kinh dị Stephen King, có lẽ cách viết lời của Alex cũng bị ảnh hưởng khá lớn từ những câu chuyện của ông này.

Tôi không đánh giá cao album này lắm, đơn giản bởi vì giọng ca của Chris trong album này có vẻ ko phù hợp lắm với các ca khúc, đôi chỗ anh xử lý ko được phù hợp lắm, đó là những khúc lên cao giọng, các bạn có để ý khi anh lên cao giọng thì nó tăng thêm phần tượng hình của ca khúc ko, riêng tôi lại ko thích như thế, có vẻ gì đó black metal quá, thành ra hơi chỏi tông, bởi vậy tôi chỉ cho album này 9/10, nếu Chris thể hiện xuất sắc hơn 1 chút thì chắc chắn tôi sẽ cho album này 10/10.

CANNIBAL CORPSE – Vile – 1996(10/10)
1. Devoured By Vermin
2. Mummified In Barbed Wire
3. Perverse Suffering
4. Disfigured
5. Bloodlands
6. Puncture Wound Massacre
7. Relentless Beating
8. Absolute Hatred
9. Eaten From Inside
10. Orgasm Through Torture
11. Monolith

2 năm sau, C.C quay trở lại với tay vocal mới, có vẻ thiện chiến hơn so với Chris Barnes, đó là George “Corpsegrinder” Fisher, album này là tấm bằng chứng nhận cho tài năng xuất chúng của George. Có lẽ vì thế mà tôi đặc biệt rất thích Vile. Mở đầu cho 1 cơn cuồng phong bằng tiếng thét khủng khiếp của George sau 4 tiếng trống gọi hồn của Paul. Âm thanh của 1 con quỷ chứ chẳng phải người nữa. George phun từng chữ 1 cách cực kì khéo léo và có chừng mực, tôi đánh giá anh cao hơn Chris. Điểm nhấn tiếp theo là bài Perverse Suffering, híc, ko biết nói thế nào về bài này, có cảm giác như ta đang nâng 1 cái búa tạ lên thật cao để lấy đà 1 cách từ tốn và rồi…bất thần bổ xuống 1 cái ầm, tan nát, bầy nhầy, 1 đống vụn nát.

Bloodlands intro khá quái dị bằng những âm thanh vo ve của ruồi nhặng, trống lê từng nhịp 1 cách nặng nề, cứ như doom/death vậy, hè, nhưng C.C 1 lần nữa lại làm tôi sốc, vào lúc 1:50, tất cả bắt đàu nhanh hơn 1 chút, nhưng thật kì lạ, tất cả gần như im bặt, và rồi, híc…đúng là C.C, tất cả bùng nổ, lead tuôn trào như thác đổ, drum dập như điên, George hát nhanh như gió thổi và rồi kết thúc 1 cách đột ngột khiến người nghe hụt hẫng.

Nhưng ko sao, bạn sẽ bị lôi tuột đi bằng những âm thanh nhanh mạnh ghê người của track 6, Puncture Wound Massacre, nhưng bài này quá nhanh và lại quá ngắn nên dường như chính C.C cũng thấy chưa đủ làm thỏa mãn cơn khát của thính giả nên họ đền bù xứng đáng cho chúng ta bằng 1 bản intrumental cực kì brutal, Relentless Beating, sự trừng phạt tàn nhẫn. Tôi đã bị trừng phạt bởi tiếng trống khá đơn điệu nhưng cực khoẻ, ko biết tay drummer này có chơi hàng ko nhỉ, hắn đánh sung phết đấy chứ, nhứng quả thật là tôi ko tài nào nắm bắt được giai điệu của bản này, nó quá nhanh chăng??!!Tôi đặc biệt rất thích track 9, Eaten From Inside cả về nhạc lẫn lời, tiếng guitar đệm nhịp gợi nhớ đến vài bản melodic death mà tôi từng nghe, lead thì bầy nhầy hết chỗ nói, thể hiện xuất sắc nội dung mà bài hát muốn truyền tải.

My insides are on the outside of me
My bones now shatter and explode
The pain, its destination my brain
Can’t hide from beign eaten from inside

Ca khúc cuối album, Monolith cũng đáng để nói đến, nghe như 1 tay nào đó đang cầm khẩu súng liên thanh nã từng hồi, từng hồi đạn vào người tên vocal và tên này thì gầm gừ nói rằng hắn chẳng cảm thấy đau đớn gì cả, có giỏi thì bắn tao nữa đi, 1 hồi sau, tên cầm súng bắt đầu thấy sợ hãi và đến lúc này tên bị bắn nhào tới giựt lấy khẩu súng và nã tới tấp vào đầu hắn, bùm bùm bùm, óc ác vương vãi khắp nơi, 1 kết cục ấn tượng cho 1 album hoàn hảo về mọi mặt.

CANNIBAL CORPSE – Gallery Of Suicide – 1998 (9/10)
1. I Will Kill You
2. Disposal Of The Body
3. Sentenced To Burn
4. Blood Drenched Execution
5. Gallery Of Suicide
6. Dismembered And Molested
7. From Skin To Liquid
8. Unite The Dead
9. Stabbed In The Throat
10. Chambers Of Blood
11. Headless
12. Every Bone Broken
13. Centuries Of Torment
14. Crushing The Despised

Tất cả các album của C.C đều rất xuất sắc và đáng nghe, tôi xin mạnh miệng nói 1 câu như vậy. Album Gallery Of Suicide đã thuyết phục tôi bằng chất lượng tuyệt hảo của nó. 3 ca khúc đầu tiên trong album là 1 khối nam châm hút tôi ngồi lại nghe say sưa cho bằng hết album này. Khởi đầu bằng 1 cái tên ấn tượng I Will Kill You, phải, C.C đã giết tôi bởi kĩ thuật tuyệt vời cùng nghệ thuật xử lý từng nốt nhạc thật quá khéo léo, tiếng lead trong bài này khá khác lạ, mang lại sự khác biệt lớn so với các ca khúc khác.

Disposal Of The Body cũng là 1 cây đinh trong các chương trình biểu diễn của C.C, tôi đặt biệt rất ấn tượng với cách họ buông rơi từng nốt bass cực kì trầm , từng nhịp trống 1 trong bài này, bạn hãy chú ý từ giây thứ 10 đến giây thứ 20, thế nào, tôi thì phát điên lên với 10 giây ngắn ngủi này, bum, bum, búm bum bum bùm bùm bum bùm bùm, và rồi ầm ầm đùng, lại là những cái quen thuộc của C.C. Sentenced To Burn khá đơn giản về mặt giai điệu nhưng tôi rất thích nó, cứ như 1 cỗ xe tăng cứ lù lù tiến lên 1 cách từ tốn, chậm chạp, accord nghe rất hấp dẫn, trống thì cứ nện thình thịch làm nền cho lão George tha hồ thi triển cái cổ họng kinh hoàng của lão.

Ca khúc mang tên album tạo cho người nghe cảm giác rùng rợn trong những bộ phim kinh dị bởi khúc dạo đầu nghe rất nặng nề và chậm rãi 1 cách đáng sợ, vào lúc 3:20, solo ào ạt, drum dộng ầm ầm, George gào như muốn bể tiếng, đây là khúc chuyển tiếp đưa người nghe sang tuyệt phẩm tiếp theo Dismembered And Molested, đặc sệt mùi tanh của máu, đúng kiểu bruatal.

From Skin To Liquid, xứng đáng làm nhạc nền cho những cảnh lột da xẻo thị hay uống máu của các bộ phim gây buồn nôn.Headless, á, á, á, tôi cũng phát cuồng lên bởi ca khúc này, guitar nhéo dây liên tục, trống nện liên hồi như đang gọi hồn, vocal như 1 khẩu súng colt đang nã từng phát đạn vào 1 cái đầu rỗng tuếch(cái đầu của tôi), em đầu hàng thui, phê đến mức tê liệt.

Headless
Headless
Headless
Abscission of her head is what I’m craving
I will become her homicidal savior
Headless
Headless
Headless
Headless

CANNIBAL CORPSE – Bloodthirst – 1999 (11/10)
1. Pounded Into Dust
2. Dead Human Collection
3. Unleashing The Bloodthirsty
4. The Spine Splitter
5. Ecstacy In Decay
6. Raped By The Beast
7. Coffinfeeder
8. Hacksaw Decapitation
9. Blowtorch Slaughter
10. Sickening Metamorphosis
11. Condemned To Agony

Đừng có ngạc nhiên khi tôi cho album này 11 điểm, hãy nghe nó và cảm nhận, bạn sẽ gật đầu đồng ý với tôi ngay thôi. Album này tuyệt hơn cả Eaten Back To Life nữa. Tất cả đều xuất sắc, ko có 1 chỗ nào để chê bai cả. Những khúc solo mãnh liệt tuôn trào, accord ko khác gì 1 cái cối xay đang nghiền nát bất cứ thứ gì rớt vào bên trong nó, tiếng trống hết sức brutal cộng với nhịp độ dày đặc của bass như 1 con trăn khổng lồ quấn chặt lấy bạn và bóp nghẹt bạn, bóp chặt bạn, thật chặt, siết mạnh, bạn sẽ tan ra thành từng mảnh nhỏ khi nghe nó.

He he, ko tin ư, ngay từ track đầu tiên, Pounded Into Dust đã bắn nát cái sự nghi ngờ trong tôi rồi, bài này mang âm hưởng gì đó của rapcore, tay George hát như đang đọc rap vậy, ko biết bạn cảm thấy thế nào chứ tôi lại thấy album này có chuít gì đó của melodic death, he he, nếu ko đúng cũng chẳng sao, mỗi người có cái tai của mình mà. Dead Human Collection mãnh liệt ngay từ đầu bằng những tràng lead tới tấp, rồi lại đột ngột ngừng nghỉ như đang kéo dài da thịt bạn ra và đùng 1 cái, tất cả lại vào guồng xoay của tốc độ, của máu, của thịt, của brutal, aaaaaaaaaaaaaaaa.

Mong bạn thông cảm, tôi phải ngừng viết 1 chút để lăn lộn ra sàn và gật gù với 1 cái cổ ê ẩm chằng chịt salonpas, he he, tôi thức suốt đêm để viết bài này mà, bạn biết chứ, suốt 1 đếm dài từ 10 giờ tối tôi đã bắt đầu nghe đi nghe lại những âm thanh dã thú của C.C và dĩ nhiên…bang như điên suốt đêm. Khà, nhưng xin đừng lo cho tôi, hãy chú ý đến track 3 của họ, Unleashing The Bloodthirsty, bài này tạo cảm giác gì đó rất…vũ trụ, hê hê, tóm lại nó khiến tôi sôi máu, guitar, bass, drum, vocal, tất cả thi nhau đua tốc độ, đôi khi lại được đẩy lên cao 1 cách chóng mặt, tôi rất thích tiếng gào thét trong bài này.

The Spine Splitter cũng là 1 bài hay với nhịp điệu guitar lên xuống nhịp nhàng và dĩ nhiên là rất nhanh. Ecstacy In Decay thì khỏi nói, nghe tên là đủ biết rồi, hê hê. Raped By The Beast quả ko hổ danh với tên gọi, dã man và đầy thú tính. Và, cha mẹ ơi, Blowtorch Slaughter làm con trở thành kẻ điên khùng nhất của những tên điên khùng rồi, chắc chắn ai cũng phải gật lắc cái đầu phản chủ 1 cách điên dại khi nghe bài này, he he, kinh nghiệm xương máu mà, quá đã, quá phê, quá kĩ thuật, quá…híc, ko còn từ nào để khen nữa cả. Nếu có thể tôi cũng sẽ cho album này 12/10, he he

CANNIBAL CORPSE – Live Cannibalism – 2000 (10/10)

Thật tuyệt vời, 1 collection bắt buộc phải có cho bất kì death fan nào, tất cả các ca khúc trong album này đều khiến tui phát điên, nó chắt lọc những gì tinh túy nhất, sắc bén và bạo lực nhất trong các album trước đó của CC.

Lần đầu tiên nhìn thấy CC chơi live, tôi bị shock thật sự, quá cool, tên nào tên nấy đô con, lực lưỡng, cao to, nhìn rất ngầu đời, phong cách biểu diẽn cực kì cuồng nhiệt. Nhưng ấn tượng nhất là vấn đề đầu tóc của mấy lão, lão Alex tóc dài xù xù y như “dog” gục gặt rất dữ dội, lão Pat có mái tóc suông dài nhìn rất nghệ sĩ đánh ghitar rất trầm tĩnh, tui khoái lão này nhứt, còn ông nội George thì khỏi nói, chơi giày khủng bố, tay xăm tùm lum, tóc xõa tung che hết cả bộ mặt, y như quỷ vậy, đặc biệt, cổ họng lão này rất bự, y như bị thiếu i-ốt vậy, hay là tại la dữ quá nên nó thành ra thế nhỉ!!!. Lão Paul mặc độc chiếc quần đùi dập trống rất dữ dội, ko hề thương tiếc. Khán giả điên loạn hết chỗ nói, lâu lâu lại có vài tên bị quăng véo ra khỏi đám đông, cũng may có đám bảo vệ khá ngầu mới giữ trật tự nổi, nếu ko chắc xảy ra bạo động mất.

Công tác kiểm duyệt khán giả diễn ra rất chặt chẽ, có lẽ CC sợ có tên nào đem lê mác vô thừa cơ hội làm cho fan nào đó 1 nhát thì khổ, he he, cũng phải thui, nghe nhạc kiểu đó thì còn biết trời đất gì nữa. Điều hơi bất ngờ là có mấy ẻm khá xinh cũng đi coi show, híc híc, ko biết trong lúc hỗn độn “có chuyện” gì xảy ra ko, he he. 1 số band khi chơi live thường đuối sức vào khúc cuối nhưng CC thì ko, từ đầu cho đến cuối tất cả đều giữ nhịp độ gục gặt cái đầu y như vây thậm chí còn tăng vận tốc khi càng về cuối, híc, hiếm thấy, ko biết bọn này có chơi hàng ko nhỉ, he he.

CANNIBAL CORPSE – Gore Obsessed – 2002(9/10)

Dã man, thú tính, tàn bạo, vô nhân nddaoj là những từ phải dùng khi nói đến âm nhạc của CC, album này khẳng định lời nhận xét trên. Đúng là 1 bọn mọi, bài nào bài nấy điên cuồng như nhau, ko để người nghe nghỉ ngơi. Mỗi album của CC là 1 thùng thuốc súng và ngòi nổ của thùng thuốc súng Gore Obsessed này là Savage Butchery. Track 2, Hatchet To The head là bài hát hay nhất đĩa, nhịp điệu nhanh mạnh như lũ cuốn, accord tàn khốc, solo như hỏa tiễn, nhanh đến chóng mặt, tui vẫn khoái cha nội Pat solo hơn là Jack, ko biết tại sao nữa, bạn thử nghe ca khúc này xem sao.

Tiếng trống bị nhấn chìm bởi tiếng hát như tiếng gầm rú của 1 tên người máy trong các bộ phim kinh dị của tay George. Intro của Pit Of Zombies gợi nhớ đến 1 Devoured By Vermin lừng danh 6 năm trước.Sanded Faceless cũng rất khá với nhịp trống tăng tốc từ từ ở đoạn intro nghe rất đã tai. Mutation Of The Cadaver rất tuyệt, khúc lead của nó tôi nghe thấy hơi quen quên nhưng đến biết đã nghe được ở đâu nữa, hay là bài này CC cover nhỉ, nhưng dù sao cũng rất rất rất khá. Các ca khúc còn lại chỉ trên mức trung bình, tui hổng khoái lắm.

Tui chờ đợi album tiếp theo của CC, nhưng rất hy vọng CC hoặc là trâu bò như album đầu tay hoặc là “melodic” lên 1 tí, có thể sẽ tạo ra sự khác biệt chăng, chứ nếu cứ trâu bò húc nhau mãi cũng chán nhỉ.