.
Bức Tường vẫn máu lửa như ngày nào. |
Cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn và Bức Tường đã khép lại con đường nghệ thuật của mình với tình cảm nồng nhiệt của những người yêu rock. Đêm qua, các rock fan không những được thưởng thức một bữa tiệc âm nhạc sôi động mà còn được nhìn lại Bức Tường với tất cả các thành viên từ thời đầu tiên. Họ đều có chung một niềm đam mê và đã đến với nhau để rock Việt có một ban nhạc mang tên Bức Tường. Dù biết sẽ đến lúc phải dừng lại trên con đường nghệ thuật của mình nhưng sao hai từ “tạm biệt” nói ra thật khó khăn đến thế. Bùi Tiến Phong – người chơi guitar bass đầu tiên của ban nhạc có nói rằng: “Chúng ta đều hiểu mình không sống bằng nghề này, chỉ chơi nghiệp dư thôi. Và để đứng được trên sân khấu với những thành công đã có là một sự nỗ lực, cống hiến hết mình của các thành viên trong ban nhạc”.
Khán giả cuồng nhiệt trong đêm nhạc. |
Không có nước mắt, không có những bối rối bịn rịn, cả hội trường vẫn nóng lên như được đốt lửa với niềm đam mê rực cháy. Tất cả cùng đứng, cùng hò hét, cùng nhảy, cùng hát theo những bản rock ballad quen thuộc của Bức Tường. Trần Lập vẫn sung sức và phong độ với Ra Khơi, Ngày hôm qua, Bông hồng thuỷ tinh, Cơn mưa hoang dã, Đường đến ngày vinh quang, Mắt đen, Bài ca sông Hồng, Nam châm, Cây bàng… Thậm chí có những khan giả không hề thích rock cũng có mặt đêm qua, cũng hoà theo không khí náo nhiệt đầy hưng phấn ấy. Họ đến để chia tay ban nhạc, và có lẽ chỉ là muốn được nhìn thấy các thành viên của Bức Tường cùng nhau thăng hoa trên sân khấu bởi đây là The last Saturday…
Hệ thống âm thanh của đêm nhạc dù có vài lần trục trặc, tiếng bass ù và không nét nhưng tất cả đều “không thành vấn đề” với các rock fan. Bởi đến giờ phút này, “mọi lỗi lầm đều được thứ tha”, chẳng có trách móc mà đơn giản là sự sẻ chia. Có lẽ Bức Tường chưa bao giờ hạnh phúc đến thế khi thấy hàng nghìn khán giả không ngớt cổ vũ, không màng gió lạnh mùa đông để đến với bữa tiệc chia tay này. Dù rằng, có lúc này lúc kia nhưng cho đến thời điểm này, ban nhạc vẫn luôn có những người hâm mộ bên cạnh, để họ hiểu những gì đã qua luôn là kỷ niệm đẹp, là khoảnh khắc đáng ghi nhớ. “Không biết nói gì hơn ngoài lời cảm ơn”, Trần Lập và các thành viên ban nhạc nhắc lại câu nói này nhiều lần vì chính họ biết rằng tình yêu của mọi người quá lớn và không biết khi nào mới có thể đáp đền hết được. Họ chỉ biết dùng âm nhạc để thay lời muốn nói để kết nối những trái tim nóng thêm gần bên nhau.
Vẫn luôn là anh em dù không còn ban nhạc. |
Khách mời trong chương trình đêm qua có Small fire, Thuỷ Triều đỏ và ca sĩ Sao Mai Điểm hẹn Mai Trang. Tất cả họ đều cover lại những sáng tác nổi tiếng của Bức Tường: Con Số 0, Vô hình, Nếu em hiểu… Sự có mặt của họ giống như một sự tri ân nhưng cũng là một lời khẳng định về sức sống của rock Việt. Các fan của nhạc rock vẫn có quyền hy vọng với những ban nhóm, những rocker – những đồng nghiệp có chung niềm đam mê với dòng nhạc này của Bức Tường.
The last Saturday kết thúc nhẹ nhàng, khán giả lần lượt ra về, lặng lẽ hay ồn ào thì mỗi người đều dành cho mình một góc cảm xúc. Họ không khóc, không uỷ mị vì hiểu rằng nếu còn tình yêu với rock thì Bức Tường luôn bên họ như chưa từng biết đến một lần chia tay. Mùa đông, lá bàng đỏ rơi và để họ mãi hát… "lá bàng đỏ rớt xuống giữa mùa đông. Đỏ như máu dẫu xa lìa cành, nụ cười luôn tươi sáng trên môi”…