Trong “Đêm Sài Gòn rock” (3-2006), MW đã “làm nóng” các rock fan (những người yêu thích nhạc rock) qua phần mở màn đúng chất của dòng NuMetal – những tiếng guitar, trống kinh điển của rock kết hợp với các hiệu ứng âm thanh và các thể loại nhạc mới như rap, hip-hop.
Phong cách trình diễn hiện đại, phục trang không quá “hầm hố”, các ca khúc mang tính tự sự, xã hội với lời ca chân tình đầy chia sẻ đã giúp MW ngày càng được giới trẻ ủng hộ.
“Cầm đàn lên các cậu, chơi. Đàn một bài thật hay cho bay nỗi buồn…” (Ước mơ). Ước mơ của năm chàng trai trẻ yêu rock thật bình dị: được sống, được vui, được chơi và tỏa sáng cùng rock với các “đồng chí”.
Họ đau nỗi đau của những ai đã mất đi người thân trong đợt sóng thần tại châu Á qua Sóng – một ca khúc với giai điệu dữ dội nhưng lời ca rất nhẹ nhàng, với thông điệp thật tích cực: dù thiên nhiên tàn nhẫn cỡ nào cũng không thể dập chết sức sống mãnh liệt của con người.
Nhìn những người cha, mẹ vẫn phải bươn chải mưu sinh, bị con cháu bỏ rơi khi tuổi đã về chiều, MW hát: “Thấp thoáng trong đêm, ánh mắt rưng rưng, mái tóc pha sương bạc theo tháng năm. Nhắm mắt cho qua những giấc mơ xưa, những đứa con thơ giờ đây quá xa lạ… (Bão đêm).
Dù sinh ra và lớn lên trong thời bình, năm chàng trai 8X của MW vẫn nặng lòng với những cuộc chiến không hồi kết thúc, vẫn xảy ra hằng ngày đâu đó trên thế giới này: “Tôi vẫn thường mơ đến một ngày bóng ma chiến tranh sẽ lụi tàn…” (Chiến tranh).
Ra lò vào tháng 7-2002, MW thăng trầm không ít. Thay đổi thành viên chí ít cũng ba bốn lần. Có những lúc MW gần như bế tắc, không có show diễn, tất bật mưu sinh, không có cơ hội tụ họp cùng nhau.
Năm 2004, Ngọc Lĩnh viết khi tinh thần đang xuống dốc: “Tìm lại đi hãy tìm lại trong mỗi người, để ta không thấy ta như lúc này. Đường xa quá dài, rồi ta mệt nhoài. Vì ta không đứng bên nhau nữa rồi…” (Tìm lại).
Khúc ca đầy tâm trạng ấy lại vực dậy khát khao rock của MW. Năm chàng trai lại tụ họp, hoàn thiện ca khúc và biến nó trở thành một trong những bài hit của nhóm hiện nay.
Là ban nhạc rock thứ ba của TP.HCM ra album (đến nay đã tiêu thụ được hơn 2.500 CD) sau hai ban rock đàn anh là Atomega và Da Vàng, MW có những tự hào riêng. Nhưng đằng sau niềm tự hào ấy là những nỗ lực và trì chí.
Ngọc Tùng – trưởng nhóm – kể lại việc cả nhóm tự lực làm album Lối thoát: “Tất tần tật mọi thứ từ sắp xếp từng ca khúc, chụp ảnh, thiết kế bìa đĩa, website… MW đều tự làm. Chúng tôi chỉ mong làm thế nào để có những sản phẩm rock đích thực, làm thế nào để có lối ra cho rock, làm thế nào để “sống” được với rock”.
Để có thể tiếp tục rock, Anh Tuấn (bass) vẫn ngày ngày trau dồi công nghệ thông tin ở tận… Singapore. Tuấn Khanh (hát chính) miệt mài luyện thanh ở Nhạc viện TP.HCM, đêm đêm tích lũy kinh nghiệm, tài chính bằng “nghề” hát bè ở M&Tôi. Ngọc Tùng (guitar, trưởng nhóm), Minh Trung (trống), Ngọc Lĩnh (guitar) mở shop bán rock (thời trang rock) để nuôi rock. Trung cũng luyện tay nghề tại bar Yoko vào tối thứ sáu hằng tuần. Riêng Lĩnh thì làm việc, học nghề “phù thủy âm thanh”.
MW vừa đón nhận tin vui khi họ được danh hiệu là nghệ sĩ rock và ban nhạc rock của năm do trang diễn đàn âm nhạc VN lớn nhất trên mạng www.yeuamnhac.com bầu chọn.