Nhìn lại lộ trình gần 1 năm Sài Gòn nở rộ chuyện thi hát rock, sân chơi rock, biểu diễn rock và báo chí rock. Và là nhìn lại 4 năm, ngừoi quan tâm tới nhạc rock ở Việt nam bắt đầu để ý tầm hoạt động LCB fan hâm mộ nhạc rock (RFC). Tuy nhiên, với cái nhìn của ngừoi trong cuộc theo dõi sâu sát từng bước đi của rock việt. Có lẽ tới giờ phút này, chúng tôi cũng đã có đủ hứng thú (bao gồm cả thích thú và phiền muộn) đế nói về những nhận xét xác đáng cho những” cái đầu nóng” máu me rock của RFC, cho những anh hùng guitar, những trống sĩ trên sân khấu.
Đã tới lúc các fan hâm mộ nhạc rock đừng rủ rĩ các chuyện gì, xảy ra ở đâu và khi nào.. cứ thế cứ lập đi
lập lại nhan nhản trên các forum. Đã tới lúc các fan nên nhìn nhận những vấn đề tận trong “xương tủy”.
Đem rock show 10-8 của RFc ra bàn luận 1 chút, thì chuyện Mc tay ngang Lê Minh ra đứng cầm chịch dây nói trước hơn 1000 ngừoi chật ních trong bar 030, điều tiết nhịp độ, không khí đêm đó là ổn. Mc rock cũng giống như guitar rock hay trống rock chẳng có trường lớp chính qui nào dạy cả . Năng khiếu thêm phần trách nhiệm là điều cần có của 1 mc rock. Và nếu xem rock show hôm nọ, thì ai dám nói rock show không cần Mc?.
Một điều như là phản ứng “chê bai” tức thời của mỗi chúng ta khi nhận xét về 1 ban nhạc non kém về tay nghề, không có lấy 1 chút hành trang kinh nghiệm, mỗi khi họ trình diễn không đạt yêu cầu là điều phải là như vậy. Thậm chí có ban mới trình làng vì yếu kém tay nghề và kinh nghiệm, nhận thức như chúng tôi có nói ở trên có thể sẽ bị dập “tan nát” hình hài và danh dự. Ở đây chúng ta cũng không cần phải nêu tên họ, bởi chúng ta đang nói chuyện trong “xương tủy”. Chuyện ban nhạc mới non yếu chỉ là chuyện ngoài da. Các anh làm bầu sô chưa đủ quyết đóan kéo các ban nhạc như vậy ra khỏi cửa chết , thì cũng nên tĩnh tâm nhìn nhấn phần trách nhiệm của mình, dẫu biết rằng các anh đang có công với rock Việt.
Một điều đáng mừng tính đến rock show 10-8, là sự ổn định để phát triển của 1 số ban nhạc. Hãy nhìn vào
những ban nhạc có phát hành album chính thức trong thời gian gần đây, thì ngừoi quan sát nhìn thấy được “khát vọng” trong lộ trình của họ đang đi. Một đội hình ổn định, 1 dòng nhạc đã được định hình, một tính toán có chiến lược và căn cơ trong biểu diễn, sáng tác. Nói tới đây xin mạn phép được thổ lộ thêm rằng , biểu diễn nghệ thuật mà không văn ôn võ luyện thì khó lòng mà diễn hay được, 1 ngừoi chơi
nhạc mà không làm ra nhạc, thì cũng giống chuyện họa sĩ không có tranh, thi sĩ không có thơ, nghe rất
kì!! Và như vậy, chuyện leo lên đỉnh núi cao của 1 ban nhạc rock , tuy khó mà dễ. Và ngược lại!
Chưa hết, chuyện tham dự rockshow moi khi là giới sinh viên chiếm đa số, nay đang bắt đầu nhưòng số lượng cho đối tượng học sinh phổ thông hoặc có độ tuổi nhỏ hơn. Hãy để ý và làm những phép tính!!!