Years Go By là 1 trong những bài hát hiếm hoi không nói về tình yêu đôi lứa, mà nói về tình yêu cuộc sống. Khó khăn, thành công, và thất bại… là những gì làm cho người ta không nhận rỏ được tương lai, bỏ quên mình trong những sự đợi chờ vô vọng. hay ngũ quên trong chiến thắng “Years go by, never know when it’s too late”. Tuy rằng tôi chẳng bao nhiêu tuổi đời để gọi là “Years go by”… nhưng cũng vì những điều đó mà tôi đã đánh mất tất cả. Cả đời người thành công lớn nhất của tôi là nhận ra được điều này dù là quá trể, ví như tôi có thể nghe Stratovarius hát bài này sớm hơn: “Look around do you see so many things have changed, and you should know by now…”, hay tôi có thể hiểu được định nghĩa của cuộc sống này sớm hơn!!!. Bao nhiêu năm tôi thành người, là bao nhiêu năm tôi khép mình trong vỏ ốc của sợ hãi và vô vọng, phó mặt cho số phận!!!”Years go by, yourself you seal your fate”. đôi khi tôi tự hỏi tại sao lại sinh ra tôi, tại sao không cho tôi có những thứ mà tôi cần có, trong khi đó tôi lại không tự đi tìm như 1 kẻ lười biếng chờ sung rụng… Tôi là 1 người đàn ông, 1 nữa của tôi không phải là 1 người phụ nữ mà phải là sự thành công và lòng can đảm… là những gì tôi đã đánh mất…
Bạn biết không…? chính tôi đã sợ mình quá can đảm, và liều lĩnh mà bây giờ tôi cứ như 1 con ốc, chui rúc mình trong thế giới riêng của mình… sống với những cái mà tôi cho là hào quang của quá khứ… cho đến khi tôi nhìn nhận được mình không còn trẻ… có thể nói là đã quá muộn chăng…? có thể nói tôi là “…All my life I have been an outcast…” như Stratovarius nói hay tôi là 1 kẻ như Jon Bonjovi nói trong bản Thank You For Loving Me… tôi chỉ nhớ có mỗi một câu làm cho tôi phải suy nghĩ…: “…Lock the doors, leave the world outside…” và tôi là như thế…
Có lẽ bây giờ cũng muộn rồi… nhưng còn hơn là cho đến 1 ngày nào đó kết thúc cuộc đời này… mà tôi vẫn không biết được sự ngu ngốc của mình… “…But now I’ve been reborn and I see things so clear…”
Và bây giờ tôi phải tìm mọi cách để biến mình thành 1 đứa trẻ không biết gì cả… để bỏ lại sau lưng tất cả mọi chuyện đã qua trong quá khứ, bỏ rơi cơn mưa nặng hạt sau lưng…”Open your eyes and realize hard times are over if you want” để nhìn ngắm thế giới bên ngoài, để thay đổi chính mình thàng 1 người hoàn toàn khác… Phải làm gì đây? câu hỏi đó phải do chính tôi trả lời, chính tôi phải khẳng định cuộc sống này là của tôi… chỉ có bản thân tôi mới cứu thoát mình khỏi chốn bùn lầy do mình tạo ra… chính tôi phải biết…”Don’t look the answer from horizon, It’s closer than you think”…
Bài hát tuy không có nghĩa gì cả… nhưng trong nó mang theo rất nhiều ánh sáng cho người mù như tôi… nó cho tôi biết, sự chờ đợi của tôi là vô vọng, là ngu ngốc, chỉ cho tôi thấy tôi phải tự đứng lên bằng chính đôi chân của mình, cho mình 1 cơ hội để làm 1 điều gì đó cho mình… cho mọi người xung quanh… “Open your mind reach for the stars, answer is there for us to find”…Years go by mang lại cho tôi rất nhiều ý nghĩa, và cũng có thể giải thích vì sao tôi lại thích nhạc của Stratovarius… đôi khi lúc trước tôi vô tư, nghe nhạc chỉ để nghe, để giải trí… nhưng bây giờ tôi đã biết, âm nhạc có ý nghĩa rất lớn đối với tôi… chỉ vài lời hát cũng là 1 điều đáng suy bạn có cho rằng mỗi bài hát đều có 1 linh hồn không…? háy nghe Lauren Christy hát Color Of The Wind: “…But I know every rock and tree and creature has a life, has a spirit, has a name…”…
Theo yeuamnhac.com