Nếu bạn là một fan của Metal, chắc hẳn bạn đã nghe nói đến Death Metal, một dòng nhạc khó nghe, khá tàn bạo và đặc biệt chắc chẳn nếu chỉ biết sơ sơ về Death thì bạn cũng chả thấy cái tên nào đại chúng hết. Cũng đơn giản thôi, vì dù sao, Death cũng chỉ là một dùng metal underground (nhưng về mặt thành công thì tôi chắc chắn là Death hơn Black gấp 10 lần). Nếu bạn có một người bạn chuyên nghe Death, bạn chắc hẳn sẽ thắc mắc tại sao nó lại có đĩa của nhiều cái bọn vô danh đến thế, mình chưa nghe tên bao giờ, mà thậm chí là rất nhiều chứ không phải là nhiều nữa. Hoặc giả như thằng bạn đó của bạn suốt ngày lẩm nhẩm mấy chữ :chết, giết, chết chết chết, giết giết….. hay một cái gì đó tương tự thì bạn sẽ tò mò tìm hiểu tại sao nó lại như thế, phải không? Đừng mất nhiều thời gian, hãy chạy ra một shop rock và hỏi mua một đĩa Death metal (hãy mua đĩa của bọn nào mà ở đấy có rất ít là tốt nhất) thì sẽ hiểu tất cả. Dòng Death metal đã làm không biết bao nhiêu giới hâm mộ trên khắp thế giới đắm đuối, như một thứ tình yêu qua đôi tai vậy.
Và một khi dã nghe nói về Death metal, chắc hẳn bạn sẽ được, hoặc đã và đang được nghe đến một cái tên khác: Melodic Death, một cái rễ con của Death. Tôi không muốn nói nhiều về đặc điểm của dòng này, sợ mất thời gian của mọi người (thật ra là đíu biết nói thế nào cho nó chính xác). Khi đã nghe thấy cái tên này rồi, nếu muốn tìm hiểu kĩ và sâu hơn, nhất thiết bạn sẽ phải (và cũng là đương nhiên) chạy đi mua một cái đĩa của một cái bọn mang tên: Children of Bodom. Không nghi ngờ gì cảm, có thể nói đây chính là ban Melodic Death được yếu thích nhất hiện nay. Có lẽ các bác ai cũng biết bọn này rồi nên chẳng phải giải thích nhiều. Cái vần để đặt ra ở đây là một khi bạn đã thấm hết cái hay của nhóm này, bạn sẽ thích thú với việc lùng đĩa của những nhóm Melodic Death khác. Một lời khuyên chân thành, hãy quên đi COB và thưởng thức Skyfire, một nhóm Melodic Death cực kì xuất sắc của Thụy Điển.
1. Intro 02:06
2. Fragments Of Time 03:32
3. The Universe Unveils 04:56
4. Skyfire 04:58
5. Timeless Departure 06:49
6. Breed Through Me, Bleed For Me 05:09
7. Dimensions Unseen 04:54
8. By God Forsaken 03:52
9. From Here To Death 05:32
Đã qua rồi cái thời đỉnh cao của NWOSDM, thế nhưng giờ đây ở Thụy Điển, Death lại phát triển mạnh hơn bao giờ hết. Và Skyfire chính là một trong những hậu duệ tuyệt vời nhất của dòng nhạc này. Có lẽ là hơi quá lời chăng, nhưng nếu nghe rồi thì sẽ hiểu. Lần đâu nghe bọn này tôi đã (và sẽ) bỏ rơi COB, hề hề, đừng ai giận nhé. Các thành viên ban nhạc bao gồm :
Martin Hanner – Guitar, keyboards
Andreas Edlund – Guitar, keyboards
Henrik Wenngren – Vocals
Jonas Sjogren – Bass
Tobias Bjork – Drums
Hôm nay tôi xin nói về Album đầu tay của nhóm, Timeless Departure (2001), một album thật tuyệt vời. Điều đầu tiên tôi muốn nói về đĩa này, là khoản sáng tác có một sự sáng tạo thật tuyệt. Mỗi bài hát đều có hai keyboards đánh cùng nhau. Nó hoà vào đôi guitar đầy tốc độ và sức mạnh tạo thành những âm thanh hết sức hoành tráng, nếu muốn thưởng thức rõ hơn thì các bác nên nghe thêm loa có 3D, sẽ rất bất ngờ. Guitar lead làm tôi nhớ lại Kai Hansen của Helloween và cả Alexi Laiho của COB. Cũng cần phải nói thêm, Melodic Death là sự kết hợp giữa Death, Black và Power và vô vàn thứ khác. Keyboards, quá tuyệt, tôi không biết nói gì hơn, đây chính là ban có keyboards hay nhất tôi từng biết, tiếng piano làm tôi liên tưởng tới tiếng piano của Eternal Tears of Sorrow, còn tiếng violin làm tôi phải cầm mấy chiếc đĩa Nightwish ra so sánh. Phải công nhận rằng 2 keyboards của Skyfire, tuy trình độ đánh chưa phải là cao lắm nhưng lại có một cách chơi rất sáng tạo. Dương như nó bổ dung cho guitar ở những chỗ còn trống, hay có thể nói trong sáng tác, Skyfire đã nhường đất cho keyboards nhiều hơn cho guitar một chút. Nếu nghiền ngẫm keyboards của đĩa này, bạn sẽ thấy những âm thanh keyboards của COB chỉ là đồ bỏ. Dù sao hai ban này vẫn có những khác biệt rõ rệt, COB dùng guitar làm chủ đạo hơn. Tất cả các bài trong đĩa này có lẽ không lừng nào ngừng nghỉ key cả. Nghe rất sướng, nếu ai còn có thành kiến với Death thì chính những âm thanh key trong đĩa này sẽ làm họ thay đổi quan niệm đó. Bên cạnh đó cũng phải nói một chút về guitar. Trong album này, phần mix cho rymthm chưa tốt lắm nên và khoản đệm chưa nói được gì nhiều, tôi chỉ thấy rằng nó có vẻ gì đó rất giống COB. Còn tay lead, cũng phải nói đây là một tay khá cự phách, đánh rất tốc độ, mạnh mẽ và dường như muốn loại cả keyboards ra khỏi bài hát vậy. Những âm thanh solo rất nhanh, rất dũng mãnh, rất giống Blind guardian, chỉ khác là đánh nhanh hơn mà thôi. Bên cạnh đó cũng phải nói đến vocals. Cũng như nhiều ban Melodic khác, tay ca sĩ có hát thiên về kiểu Black hơn. Nói chung là về khoản vocals thì tôi chỉ cho mức có triển vọng, vẫn thua Alexi của COB. Hơn nữa vocals trong đĩa này được mix hơi bị chìm nên khó nhận rõ thấy cái hay và cả cái dở.
Các ca khúc trong đĩa này có thể nói khá hùng tráng và mạnh mẽ. Hầu hết đều dồn dập liên tục với tốc độ nhanh. Mở đầu album là tiếng sấm dần đánh trong không trung. Nó gợi lên một cảm giác gì đó thật lạ lùng, thật đáng e sợ. Ngay sau đó, những âm thanh này chìm vào tiếng keyboards khá bi thương, đó chính là Intro. Nó đã mở ra một viễn cảnh hùng tráng cho tất cả các ca khúc còn lại. Chắc chắn bạn sẽ ấn tượng với đoạn keyboards này, rất sâu sa, thâm ý. Gần cuối vang lên tiếng piano đánh liên hồi làm nao nao cả lòng người. Tôi có cảm tưởng như đây là khúc quân hành ca cho những chiến binh sắp dấn thân vào cuộc chiến khổ ải vậy. Khá giống với phong cách mở đầu của Rhapsody, đoản khúc này sẽ thực sự cuốn hút bạn, xứng đáng với dòng chứ “epic”. Nếu như trong một album concept, bản intro ban đầu bao giờ cũng rất quan trọng, thì các album o phải concept thường không quan trọng bằng. Nhưng ở đây với chất epic trong cả album, khúc Intro này thật sự làm toàn diện cả album. Đương nhiên thường sau bản Intro sẽ là một ca khúc mạnh mẽ. Tiếp tục tính epic ở bản đầu tiên, Fragments of Time mở khá nhẹ nhàng với tiếng trống, bass và key đánh ngắn, rất có gì đó mang dáng dấp Nightwish. Chắc chắn những âm thanh đó sẽ cuốn hút bạn vào thế giới bí hiểm của Skyfire, thật sự là như vậy, tôi rất khó dứt ra khi nghe đoạn mở đầu của ca khúc này. Ngay sau đó tất nhiên vào guitar. Tiếng lead nghe cứ có vẻ kéo dài người ta rất ngứa ngáy khó chịu, nhưng lại tạo sự tiếp diễn khá tốt. Đặc biệt là phải nhắc đến khoản drums trong bài này, rất dũng mãnh, đổi nhịp rất ấn tượng. Cũng phải nói thêm, các ca khúc của skyfire hầu như tất cả đều rất phức tạp, rắc rối, nhịp thay đổi khá nhiều trong 1 bài, nhưng cũng chứng tỏ được trình độ của thằng trống. Xen giữa ca khúc này là vài đoạn solo keyboards cực kì ấn tượng về giai điệu, tuy khá đơn giản. Tuy cả bài nghe rất bí hiểm nhưng đoạn solo key lại có vẻ khá sáng lạng, có lẽ đã tạo một điểm nhấn cho cả bài. Chỉ có điều, cả bài tôi chả nghe rõ thằng singer hát cái gì. Tra lyric vẫn thấy khó nghe. Nghe cả bài, tôi có cảm tưởng như đang diễn ra một cuộc chiến tranh thư hùng, và chỉ có ai là kẻ thắng mới có được tất cả. Một cuộc thánh chiến đang bắt đầu, và rồi cuôi cùng kẻ thua thì chết, kẻ thắng thì sống chả ra sống. Lời ca thật khó hiểu, nhưng theo tôi, ý nghĩa sâu sa của nó là: hãy đi theo con đường bạn đã chọn, hãy tiếp tục chiến đấu cho cuộc sống…
Với key và guitar bắt đầu, The Universe Unveils có lẽ là bài hát mang đậm chất proggressive nhất trong album. Cấu trúc thay đổi liên tục, và dường như keyboards và guitar đang muốn chiến nhau thì phải, đan xen nhau rất phức tạp, nhưng cũng như tô một màu nóng bên màu lạnh khi vẽ, chúng sẽ tôn nhau lên. Không còn mang chất thần thoại như 2 bài trước, The Universe Unveils đem cho bạn một cảm giác khác hẳn, tươi sáng hơn và đẹp đẽ hơn. Nối tiếp nó là Skyfire, với tiếng key lên lên xuống xuống ma quái nghe rất cổ điển. Đây có lẽ là ca khúc mà vocals thể hiện hay nhất cả đĩa (theo ý kiến của tôi). Khá nhiều đoạn trong bài được ngắt đoạn để đánh solo, như ngay những giây thứ 40, bài hãt bỗng trồng xuống trong tiếng violin trên nền piano bập bùng. Nếu nghe rõ, bạn sẽ thấy liên tục trong bài có tiếng đệm piano (lúc này thì lại không hẳn là giống Eternal Tears of Sorrow nữa mà lại mang phong cách Savatage). Nhịp trống mang dấu ấn Power rất rõ. Nhịp điệu nhanh rất dẽ khiến bạn phê, nhưng những đoạn nhẹ nhàng sẽ làm bản phải trầm lặng và nghĩ suy. Bài hát này lại dội vang mạnh mẽ chất bi hùng, rất rất Manowar, không tin các bác thử xem. Một sự hiếu chiến chăng? Một bài hát rất dạt dào cảm xúc bởi các đoạn bridge nhẹ nhàng liên tục xuất hiện. Tiếp tục cái ý nghĩ của bài số 2, tôi lại nhận thấy những cảnh đâm chém, giết chóc lẫn nhau trên chiến trường. Những đoạn đổi nhịp chậm dường như chính là cảnh quay chậm của cảnh đó. Bài hát kể về một câu chuyện khi mà một hiểm hoạ đang đến gần và ngay cả người mẹ Trái Đất cũng đã bất lực, tất cả chìm vào nỗi sợ hãi tăm tối.
Thế nhưng đặc sắc nhất trong cả đĩa phải nói đến Timeless Departure, bài hát dài nhất cả album. Tất cả tinh tuý của ban nhạc có lẽ dồn vào ca khúc này. Tiếng key rất dứt khoát và lại mang chất thư hùng vốn có, rất hấp dẫn, cuốn hút không ngừng. Đoạn solo đấy đã ám ảnh tôi khá lâu, tuy o dài lắm, nhưng nó cứ cái gì đấy rất mê hồn. Bởi sự trơn tru chăng? Hay bởi sự mĩ miều bên ngoài. Trống dồn dập liên tục dưới lời hát khè ra lửa Wenngren. Và cũng như track 3, track này mang dấu ấn prog khá rõ. Các đoạn nhạc thay đổi khá nhanh. Được cái phần chorus được thể hiện rất tốt, nó như diễn tả cái chiến thắng trong cuộc chiến vậy, rất hiếu chiến. Hết guitar lead phô diễn thì lại đến key, 2 cái hoà vào nhau rất hợp. Điều tôi thích nhất ở bài này là ở đoạn solo guitar từ khoảng phút thứ 3 02 giây cho đến khoảng phút thứ 4 37 giây. Kết thúc bài là đoạn chorus kéo dài mãi nhưng tôi không muốn nó dứt. Một epic song thành công nữa của Skyfire.
Nếu hỏi tôi thích bài nào nhất trong cả đĩa, tôi sẽ trả lời, đó là Breed Through Me, Bleed For Me, track số 6. Mở đầu bằng những tiếng keyboards cực kì ấn tượng, huyền huyền ảo ảo, sau đó bước ngay vào tiếng solo guitar mang sặc mùi thần thoại và rất giàu chất Rhapsody. Mới chỉ bắt đầu thôi tôi đã quá ấn tượng về ca khúc này rồi. Tiếp sau là đoạn chorus với giọng gào chắc chắn sẽ ghi dấu trong tâm trí bạn:
Come to me
Breed through me
Live through me
Bleed for me
Die for me
Tuy nhiên thật sự tôi chả hiểu lyrics bài này nói về cái gì, rất khó hiểu. Hầu hết tất cả các bài của Skyfire đều thế cả. Bên cạnh đó tôi còn rất thích thú với một đoạn solo key ngắn có vẻ như mang chất dân gian ở tiếp sau. Và xin nhắc lại là nhóm này chơi 2 key chứ không phải 1. Tiếng guitar nhiều đoạn chorus cứ xoáy xoáy nghe rất mê hồn.
Lại một ca khúc ấn tượng cực kì nữa, đó là Dimensions Unseen. Piano trầm bổng làm cái nền cực khéo cho giọng hát kéo dài lê thê phía trên. Bây giờ thì thực sự là phong cách piano của Eternal Tears of Sorrow rồi. Nhưng chạy cùng với tiếng piano là tiếng lead guitar uốn éo rất ngọt ngào, tuy nhiên lại bị mix hơi nhỏ nên rất rất khó nhận biết. Nó kết hợp chặt chẽ với lyrics: sự mâu thuẫn trong lòng nhân vật được nói tới và anh ta dường như đang đi tìm con đường giải quyết sự mâu thuẫn đó. By God Forsaken mở đầu với tiếng key nghe rất dân giã. Nhưng ngay sau đó bài hát lại trở về cái vốn có của Skyfire: tốc độ, mạnh mẽ. Dừng lại một chút cho tiếng piano, ca khúc lại tiếp tục, guitar lại chạy liên tục như gió thổi. Vocals trong bài này là bạo tàn nhất trong tất cả. Khoảng phút thứ 2, bài hát trầm lại với tiếng key nhưng lại vẫn tươi sáng như một khúc khải hoàn vậy. Nhanh chóng sau đó lại guitar gió thổi, lại vocals bạo tàn. Trống, lâu lắm chưa nhắc khoản này rồi nhỉ, đoạn cuối đánh rất hung dữ, như là cầm xong chảo đập vào nhau vậy. Bài ca tuy thế lại rất trong sáng, nói về những tâm hồn bị bỏ rơi và cần phải tìm lối thoát cho chính những tâm hồn đó. Đây là đoạn cuối tuy lyrics đơn giản mà rất ý nghĩa:
Spread your wings, and fly away
From this, prodigal world
Have no fear, you child of mine,
You’ll see, your time will come
Sau 8 ca khúc bao hàm tất cả: ánh hào quang tươi sáng, nỗi tuyệt vọng vô bờ, với tốc độ dồn dập, lúc lại khoan thai chậm chạp, album kết thúc ở track 9: From Here to Death, một ca khúc cực hay: đỉnh cao về đánh nhạc, du dương về giai diệu, ý nghĩa về lời ca. Có thể coi bài này là sự kết dính chắc chắn giữa từng đoạn ngắn mang phong cách riêng của từng đoạn. Không bị lẫn vào nhau, mỗi đoạn đều có tiếng nói riêng của nó. Lần này guitar không còn là gió thổi nữa mà như dòng nước cuồn cuồn chảy, rất mượt mà, cứ vun vút lao đi như không muốn dứt. Tôi sẽ nhớ mãi nó. Key lại để lại một ấn tượng sâu đậm nữa, khi không thể hiện nhiều bằng guitar trong ca khúc này, tuy nhiên vị trí làm nền vẫn rất tốt. Điều tôi thích nhất là Skyfire dùng key thay âm thanh liên tục, nên tạo cảm giác đổi mới, không bị lập lại quá nhiều. Tất cả trào lên một cảm giác tương đồng với khi tôi nghe key của To Die For. Không phải nói nhiều lời, bài này chắc chắn nói về cái chết, về sự tăm tối trong tâm hồn. Như đã nói ở trên, một doạn đều có tiếng nói riêng, nhưng khi đến đoạn chorus hình như mọi thứ đều chuyển mạch, dồn tất cả vào chorus, làm nó trở nên hết sức hùng tráng, đậm chất sử thi. Một kết thúc tuyệt vời.
Kết: Tôi đánh giá 9,7 trên 10 cho đĩa này. Quả thực nếu yêu thích Death thì chắc chắn bạn phải tìm mua đĩa này về mà nghe. Thử đánh giá: tôi cho rằng đây là một trong những album xuất sắc nhất của Melodic Death, một album đã làm tôi phải chán nản với Children of Bodom. Một vài album khác để tham khảo: Follow the Reeper (COB), Dream of the endless war (Norther), Sampsong (Kalmah).
Blind_guardian @ yeuamnhac.com