Ensiferum tự gọi nhạc của họ là heroic folk death, bình thường người ta gọi nhạc của họ là Viking/folk metal, nhưng tôi cho rằng phải nói đầy đủ là melodic death với folk/viking influence. Ensiferum là một trong những ban nhạc mà chỉ qua lần đầu tiên mới nghe tôi đã rất ấn tượng và hầu như không thể tìm thấy ở họ một điều gì để chê. Quá tuyệt vời. Nhạc của họ vô cùng hoành tráng, rất sáng tạo, mang âm hưởng dân gian cực kì ấn tượng. Viking/folk bao giờ chả thế. Một điểm mạnh của họ là keyboard. Key đánh rất chắc tay, tuy chỉ thường là đánh đệm chứ ít khi được solo, nhưng quả thực nếy thiếu key thì họ không phải là họ nữa. Chính key đã làm cho nhạc của Ensiferum rõ âm hưởng folk/viking, thêm mềm mại. Phải nói là vai trò của keyboard trong các nhóm folk/viking là rất quan trọng, nhưng ở Ensiferum nó còn gần như là nhạc cụ chính bộ lộ rõ chính cái chất nhạc của họ. Một điều tuyệt vời nữa ở họ là acoustic guitar. Tuy trong các album của họ, acoustic không chiếm nhiều thời lượng lắm, nhưng công nhận là đánh rất khá, rất hấp dẫn. Nhiều lúc nghe tiếng acoustic đấy tôi ngỡ như đang sống lại thời viking, những nốt nhạc dân gian không lầm lẫn vào đâu được. 2 tay guitar của bọn này có lẽ không có gì để chê cả. Chạy rất tốc độ, hệt như một tay guitar thrash thực thụ. Cũng phải nói thêm là nhạc của Ensiferum có ảnh hưởng từ thrash, nghe rất rõ ở album thứ 2 mang tên Iron. Những cú solo chạy ngón thực sự tốc độ hình như không có nhiều lắm trong nhạc của họ (có thể là trong cái đĩa đầu) nhưng nghe thì quả là gió cuốn nước chảy, rất xuất sắc. Kết cấu phối hợp guitar của bọn này cũng rất tốt, nhiều khi làm tôi liên tưởng đến cái kiểu đánh của blind guardian với sự phối hợp cực tốt của 2 cây guitar. Về khoản drum thì cũng không có nhiều để nói, ngoài một chữ tuyệt. Tốc độ nhanh và dũng mãnh, thrash/power đều xuất hiện ở tay trống này, đặc biệt là khoản đôi trống bass, mỗi lần nghe là tôi lại thấy rạo rực cả lòng. Cũng không thể gọi là đầy đủ khi không nói về vocals. Vocals của Ensiferum tương đối giống với Children of bodom, thậm chí có lúc tôi cứ tưởng là Alexi Laiho đang hát cho bọn này vậy. Cũng nhiều lúc Ensiferum hát clean nhưng giọng nghe rất classic, chắc để thể hiện rõ cái folk/viking.
Nghe Ensiferum tôi rất khoái ở sự giàu giai điệu. Phải nói là trong suốt các album của mình, Ensiferum đánh rất chắc, không hể suy giảm phong độ. Các sáng tác vẫn rất giàu màu sắc, giàu tình cảm. Có lúc tôi nghe họ cứ tưởng như là đang nghe một ban power đánh death hay một ban speed chơi giọng death. Nhiều lúc nghe nhạc của họ rất cảm động, cái này có lẽ cũng chỉ xuất hiện trong melodic metal thôi chứ nhỉ? Ngay lập tức tôi bị quyến rũ bởi giai điệu du dương của họ thì cũng ngay lập túc tôi cảm nhận rõ tốc độ và mãnh liệt trong các bài hát của họ. Các bác nên tìm đĩa của bọn này ngay đi, nghe sẽ không thấy phí tiền đâu.
Album bao gồm 11 track và một track bonus. Có thể nói đây là một album quá hoàn hảo, quá tuyệt vời. Với một ban nhạc còn trẻ măng và mới là album đầu tiên, sự tán thưởng nồng nhiệt dành cho họ từ một số đông fan là một điều thật đánh nể. Có lẽ nhưng ai nghe album này đều không khỏi khen hay. Một album được đầu tư rất tốt, nhất là về khoản mix. Đa số các bài trong album này đều có nội dung là những câu chuyện về cuộc đời, về chiến tranh. Mở đầu đĩa là một bài intro khá ấn tượng, với tiếng key và guitar thùng hoà lẫn vào nhau, sau đó có thêm tiếng guitar điện. Nếu lần đầu nghe thì có lẽ người ta sẽ tưởng đây là một bài ca chiến tranh, dùng để hói thúc các binh sĩ viking ra trận, nghe rât hào hùng và có chiều sâu. Nhưng ngay lập tức, track tốc độ nhất của album khởi đầu: Hero in a dream. Dàn 2 guitar đệm rất khoẻ và dứt khoát cộng với tiếng violin key càng tiếp nối vẻ hào hùng có sẵn ở track intro. Bài này mang một chút ảnh hưởng gì đó từ Children of bodom, nhất là đôi bass drum. Nhưng ấn tượng nhất của bài này là đoạn nối ở giữa bài, dột nhiên tiếng piano cât lên là nền cùng guitar accord cho tay lead chạy. Nghe cứ trầm bổng, lâng lâng như ở trên, rất sướng. Cái đoạn guitar này lại làm tôi nhớ đến blindG (hè hè xin lỗi các bác nhưng BG là một ban tôi rất ưu chuộng vì cái khoản guitar ấy). Nhưng có lẽ hai chữ tuyệt vời xứng đáng dành cho họ hơn ở track thứ 3: Token of time. Mở đầu là tiếng đệm guitar thùng nghe mượt mà và nhanh, lại một âm hưởng folk/viking rõ rệt nữa. Chắc chắn chỉ cần nghe đoạn đầu này thôi thì ai cũng phải nán lại mà nghe tiép đoạn sau. Đoạn solo guitar sau đó thì không thể nào chê được, nghe lại quá hào hùng, hơn hẳn cả Hero in a dream. Mới đánh được 1 phút thì bài hát lại lắng lại cho một đoạn solo guitar thùng rất êm dịu. Nhưng tuyệt vời nhất phải nói đến là đoạn chorus với tiếng key chạy nền, tôi lại liên tưởng đến khúc quân hành ca của những chiến binh. Nhiều người sẽ ngỡ ra vì phần lời có vẻ giống như In Flames. Bài này kể về một chuyến đi tìm kiếm huyền bí những kỉ niệm thời gian với sự gan dạ và quyết tâm của một thằng nào đó (o rõ).
Và tiếp theo là một bản power thuần tuý pha death. Chính Ensiferum cũng đã nói đây là một bài hát mà cứ như là Stratovarius hát death. Nhưng cũng không vì thế mà nó mất đi tính hào hùng vốn có: Guardians of fate. Tốc độ nhanh của nó thực sự cũng làm tôi liên tưỏng tới Strato. Chỉ hơi ngứa một cái là đoạn mở đầu nghe cứ như cái techno của Theater of tragedy. VớI một bài nhanh, ngay lập tức album tiếp tục với một bài hát chậm rãi, track thứ 5: Old man, ca khúc được sáng tác đầu tiên của ban. Thật ra nửa cuối của bài này đánh cũng nhanh nhưng đoạn doom đầu thi ấn tượng với tôi hơn. Vâng, lại một đoạn nhạc tốc độ cực kì dã man, cuối cung xen lẫn với tiếng lead nghe vô cùng cảm động. Gần như nối liền với Old man là Little dreamer. Bài này có đoạn intro mà tôi rất thích và hơi mang hơi hướm black. Nội dung của nó có lẽ chính là phần tiếp của track 5 Old man, vì đây là 2 part của cái gọI là Väinämöinen. Track 7 Abandoned là một bản – có thể coi là – ballad, cũng lại mang một tí black, nhưng sau đó chất dân gian rất rõ nét. Tiếng guitar thùng đệm song song với giọng hát clean cùng đoạn solo ngắn … nghe như một bản ballad của power vậy. Cái tên đã nói lên tất cả.
Windrider, ca khúc được đánh giá cao thứ 2 trong đĩa này đồng thời cũng là bài hát dài nhất đĩa. Một bản heavy-metallic, theo cách gọi của một bài review rôi đã đọc. Thật sự là với bài này tôi chả có mấy cái để nói, để các bác tự tìm hiểu vậy. Đáng chú ý nhất là trong bài có 2 đoạn trầm lắng để solo key và guitar làm bridge nghe cực kì ấn tượng, có vẻ như bi thương và âm u khó tả. Một thằng windrider thoát khỏi tù túng và đi trả thù —>nội dung. Treacherous gods, một cái tên gợi nên sự tuyệt vời của cả album là track thứ 9. Đây là cũng là bản mang nặng tính anh hùng ca nhất của cả đĩa, và lại là clean vocals. Eternal wait là bản ballad thứ 2 trong album này. Mở đầu bằng những giai điệu guitar thùng mang chất trung cổ đày quyến rũ ngọt ngào. Đây cũng là bài có lyric tôi thích nhất, thử nghe mà xem. Phải nói là bọn này tuy đánh acoustic không phải là kĩ thuật gì lắm nhưng mức độ cảm động thì phải cho là hàng đầu. Battle Song, nhìn đã biết là một bài hiếu chiến rồi. Và đúng vậy, ngay từ đầu là thập thình bass, trống. Đoạn cuối của bài này là một sự copy gần như nguyên ý tưởng của Norther (hè hè chứ không phảI là COB). Bonus track cuối cùng mang tên Goblin’s dance. Chả có gì để nói về bài này cả, tuỳ các bác nghe thôi. Có điều đáng lưu tâm là bài này được viết bởI Valtias Mustatuuli của Arthemesia.
Nói tóm lại, đây là một album mà tôi cho là xuất sắc của dòng folk/viking metal. Nên tìm mua hay down ngay kẻo phí.