II/Nguồn gốc của trào lưu classic rock
a/ Classic rock bắt đầu từ khi nào và kết thúc ở đâu?
Tuỳ theo cách hiểu của mỗi người mà trào lưu classic rock được phân chia khác nhau về mốc thời gian,có người cho rằng classic rock bắt đầu khi Elvis Presley nổi danh cho đến cuối những năm của thập niên 80 ,có nghĩa là gần 40 năm với đỉnh cao là những năm 60-70.Nhưng theo tớ, classic rock đuợc bắt đầu khi “The Beatles chinh phục nước Mỹ năm 1964” và kết thúc khi “John Lennon bị ám sát tại New York năm 1980”.Có nghĩa là thời kì classic rock chỉ kéo dài trong khoảng 15-16 năm thay vì gần 40 năm như một số người khẳng định.
b/Vậy thời khi trước classic rock gọi là gì?Đó là thời khi phôi thai của nhạc rock mà các nhà phê bình âm nhạc của Billboard và tạp chí chuyên về âm nhạc Rolling Stone gọi là thời kì “Tiền nhạc rock” (Pre-rock)Đó là những năm cuối của thập niên 50 và đầu thập niên 60 khi nhạc country and western của người da trắng “kết hôn” với nhạc blues của người da đen để sinh ra rock and roll.Đứa con lai của hai dòng nhạc trắng và đen này mang cả đặc tính của cả cha lẫn mẹ.Nhạc rock and roll thừa hưởng kết cấu 12 bar và tiếng guitar da diết của blues nhưng lại loại bỏ đi âm giai 7(seventh scales) mà sử dụng âm giai trưởng (major scales) của nhạc country-folk.Để bạn dễ hình dung,đây là một ví dụ về sự giống và khác nhau giữa blues và rock and roll trong khuông khổ 12 khuông nhạc trên âm giai Do
Blues: C7/C7/C7/C7/F7/F7/C7/C7/G7/F7/C7/C7 (sử dụng hợp âm i 7 của âm giai Do)
Rock and Roll: C/C/C/C/F/F/C/C//G/F/C/C.( sử dụng hợp âm trưởng của âm giai Do)
Đứa con lai này nhanh chóng được quần chúng chấp nhận mặc dù vẫn còn non yếu.Năm 1955,tỉ lệ đĩa nhạc rock and roll bán được chỉ chiếm 7,5% trên tổng số đĩa bán ra,một con số vô cùng khiêm tốn so với những gì mà nhạc rock làm được trong một thập niên sau đó. Từ khi Chuck Berry,anh thợ cắt tóc da đen với tiếng đàn guitar man dại và điệu nhảy con vịt nổi tiếng cách mạng hoá nhạc rock,rock and roll mới bắt đầu được các đài phát thanh dòm ngó đến.Điều lạ lùng là bản chất của nhạc rock lại là nhạc nhảy (dancing music) với điệu twist lôi cuốn.Sau Chuck Berry là hàng loạt thanh niên da đen như Fat Dominos,John Lee Hooker..muốn đổi đời với cái nghề dễ kiếm tiền hơn là lái xe tải hoặc công nhân bốc vác và an toàn hơn là cướp giật hoặc ma cô này.Người ta cứ tưởng rằng nhạc rock sẽ thuộc về người da đen như nhạc blues và cả hai loại nhạc này trong mắt các gia đình trung lưu da trắng đều là thư nhạc hư hỏng và thô tục.Đến khi anh chàng tài xế xe tải da trắng có giọng ca của người da đen tên Elvis Presley được hãng Sun Records kí hợp đồng thì nhạc rock không còn là độc quyền của người da đen nữa.Thành công của Elvis trong lĩnh vực nhac rock hơn nữa thế kỉ trước cũng giống như hiện tượng Eminem trong làng nhạc rap bây giờ.Các nghệ sĩ rock and roll da trắng tỏ ra năng động và tài năng không kém những đồng nghiệp da đen.Thiên hạ bắt đầu biết đến những Jerry Lee Lewis, Carl Perkin,Bill Haley and the Comets… như những rocker da trắng tiên phong.Và nhờ thế mà nhạc rock mới có thị phần trên thị trường băng đĩa của Mỹ.
Đó là chuyện ở Mỹ.Còn ở Anh,cái nôi thứ hai của nhạc rock thì sao?Sau thế chiến thứ hai ,nuớc Anh bị tàn phá nặng nề và đang tái thiết.Tuy nhiên sự thiếu thốn về phương tiện truyền thông không làm cho giới trẻ Anh bớt phần say mê loaị nhạc mới mà các thuỷ thủ và các chú lính Mỹ du nhập vào.Không có nhạc cụ ,nguời Anh chế ra nhạc cụ riêng cho họ bằng những gì họ có được.Cán chổi được căng dây theo chiều dọc được dùng thay thế contra bass gọi là double bass.Tấm thiếc dùng để đập quần áo khi giặt gọi là washboard đuợc sử dụng để giữ nhịp thay trống.Anh nào có được cây guitar thùng hay dàn trống jazz trong thời điểm đó là oai lắm rồi.Cùng với những nhạc cụ truyền thống như mandolin,banjo,accordion..dân Anh đã chơi nhạc rock theo phong cách của họ ở các quán rượu.Đặc điểm của nhạc rock Anh là sự kết hợp giữa rock and roll với nhạc folk truyền thống và nhạc cổ điển để làm bớt đi “chất Mỹ” và phù hợp với quần chúng Anh hơn.Loại nhạc mới này được đặt cho cái tên Anh là skiffle đặc biệt phát triển ở các thành phố dọc con sông Mersey.Tuy được dân Anh chấp nhận và say mê không kém gì rock and roll của Mỹ,nhạc skiffle chỉ mang tính cây nhà lá vườn vì ở Anh lúc đó chưa có khái niệm về một ngành công nghệ nhạc rock thật sự.Băng đĩa và các ca khúc rock phát trên đài đều là của Mỹ.Ngược lại dân Mỹ thì chẳng có khái niệm gì về nhạc rock của Anh như thế nào cả.Nguời đầu tiên đưa nhạc Anh thoát khỏi tình trạng “hát cho nhau nghe” để hoà nhập vào thị trường thế giới là ca sĩ Cliff Richard,người đuợc mệnh danh là Elvis của nước Anh, và ban nhạc đệm cho anh lúc này là nhóm the Shadows.Tuy nhiên cũng như Elvis,Cliff dần dần bị dòng nhạc thì trường làm lu mờ và trở thành một ca sĩ phòng trà với những ca khúc nhạt nhẽo.Còn the Shadows thì thành danh với tư cách là một ban nhạc chơi nhạc không lời.
Nhìn chung thời kì Pre-rock là thời kì nhạc rock còn non yếu và đang dần hình thành hình hài của mình giống như một cậu bé lên mười bắt đầu tìm hiểu thế giới chung quanh mình.Các bản nhạc của thời kì này phối âm còn đơn giản và rập khuông nhạc blues nhưng ca từ rất ngô nghê và nhạt nhẽo.Nhạc rock của thời kì này không có gì gọi là sáng tạo vì tất cả đều được dập trong một cái khuông chung với công thức :12 bars blues
+ một chút gào thét nổi loạn + ca từ dễ nghe là có một bản nhạc rock.Đỉnh cao của thời kì này là Elvis Presley nhưng nghệ sĩ thật sự sáng tạo và đóng góp nhiều cho nhạc rock lại là Chuck Berry.Tuy nhiên thời kì Pre-rock vẫn là một cột mốc không thể thiếu trong lịch sử nhạc rock vì thiếu nó ,chúng ta sẽ không có những Bealtes hay Led Zeppelin sau này.Các ca khúc của thời kì này như Jailhouse Rock,Heartbreak Hotel,Hound dog(Elvis Presley),Great balls of Fire(Jerry Lee Lewis),Rock and Roll,Sweet Little Sixteen(Chuck Berry),Blue Suede Shoes (Carl Pekins)… được phóng tác lại rất nhiều bởi các ban nhạc rock của thập niên 60 và là thước đo trình độ của những tay guitar trong những buổi hợp tấu ngẫu hứng của các ban nhạc(jams).Thậm chí đến cuối thập niên 80,các buổi jams bằng những ca khúc này vẫn còn phổ biến,tiêu biểu là khi nhóm heavy metal Đức Scorpions đến Nga lưu diễn,nhóm đã cùng với ban nhạc rock Nga lúc bấy giờ là Gorky Park chơi ngẫu hứng Blue Suede Shoes,Long Tally Sally và Hound Dog để giao lưu với nhau.Điều đó chứng tỏ âm nhạc của thời kì Pre-rock có ảnh hưởng khá mạnh đến các dòng nhạc rock sau này
C/Năm 68-69,Nhạc hardrock bắt đầu lớn mạnh cùng với những hành động quá khích-Opera rock-Woodstock:
Đó là những gì quan trọng trong hai năm 68-69.Tiếp sau trào lưu psychedelic huyền ảo và những concept album mang tính thử nghiệm của năm 67,năm 68-69 chứng kiến sự ra đời của ba con khủng long của nhạc hardrock là Led Zeppelin,Deep Purple(1968) và Black Sabbath (1969).Nhạc rock bắt đầu phát huy hết sực mạnh của nó.Năm 68-69 cũng là năm để những rocker non choẹt chứng tỏ với thế giới rằng mình không chỉ có tham vọng lớn mà tài năng cũng không nhỏ qua việc kết hợp rock với opera và hơn tất cả là xây dựng thành công Woodstock,đại nhạc hội rock lớn nhất và nổi tiếng nhất trong lịch sử.
1/Nhạc Hardrock và những hành động quá khích:
Năm 68,nước Mỹ bắt đầu nhận thức được một sự thật phũ phàng của cuộc chiến tranh Viêt Nam là dù có trút bao nhiêu tiền bạc và mạng người vào đó thì chính phủ Mỹ cũng không thể làm gì được.Thất bại là điều quá hiển nhiên.Những lời tuyên truyền của thổng thống Mỹ không còn làm ảnh hưởng được thanh niên nữa,chính những cựu chíến binh lê tấm thân tàn tạ và tinh thần khủng hoảng và những câu chuyện khủng khiếp của họ ở chiến trường VN đã thúc đẩy phong trào phản chiến lên cao hơn nữa.Nhạc hardrock vì thế bắt đầu có chỗ đứng vì nó là tiếng thét phản đối của thanh niên đồng thời cũng thể hiện rõ sự mất phương hướng và lòng tin của thanh niên và xã hội.
Tuy nhiên,cả ba tượng đài của nhạc hardrock là Led Zeppelin ,Deep Purple và Black Sabbath đều xuất thân từ nước Anh chứ không phải Mỹ.Nhạc của họ là sự kết hợp giữa sự huyền hoặc liêu trai của psychedelic với nhịp trống và tiếng guitar “giết người” cùng với giọng hát như thét của các ca sĩ.Phong cách của họ cũng không còn đứng một chỗ mà đàn hát như trước mà trở nên rất kích động.Mỗi ban nhạc có một phong cách và thế mạnh riêng.Led Zeppelin thì lúc đầu dựa vào blues và folk với tiếng guitar rất “cách mạng” của Jimmy Page để chuyển tải nội dung cổ tích.Deep Purple thì có thế mạnh là sự kết hợp giữa guitar và keyboard làm cho không gian âm nhạc của nhóm vừa mang tính cổ điển vừa có vẻ cách tân,táo bạo.Còn Black Sabbath thì tạo cho mình một nét hoàn toàn riêng biệt.Nhóm không dựa vào khuông vàng thước ngọc của blues mà xây dựng nên một cái nền rất chắc bằng trống và bass để cho những câu riff trầm đục như vọng lên từ địa ngục của Tony Iommy kể chuyện.Giọng ca của Ozzy Osbourne không biểu cảm như Ian Gillan của Deep cũng không mạnh bằng Robert Plant của Led nhưng lại rất thích hợp khi kết hợp với tiếng đàn của Tony.Black Sabbath rất khôn khéo trong việc viết những ca khúc không quá khó về mặt thanh nhạc để Ozzy có thể hát dễ dàng mà nguòi nghe cũng dễ thuộc nhưng trái lại ý nghĩa chứa đựng trong ca từ lại rất thông minh.Các ca khúc ma quái của Black Sabbath cũng giống như những mẩu chuyện trong “Liêu Trai Chí Di” của Bồ Tùng Linh về mặt ý nghĩa- lấy chuyện ma để nói chuyện người.
Sự phát triển nhanh đến mức chóng mặt của nhạc hardrock đã dẫn đến điều tất yếu là những hành động quá khích của ca các ban nhạc và khán giả.Nhiều buổi diễn trở thành thảm hoạ thật sự.
Ngày 1/3/1969,Jim Morrison của nhóm the Doors xuất hiện trễ tại buổi diễn ở Dinner Key Auditorium tại Miami với tình trạng say rượu và ma tuý.Sau khi vung chiếc micro làm bị thương một khán giả trong đám đông hỗn loạn,Jim bắt đầu chửi bới ỏm tỏi và bất thần “khoe của”.Đó cũng là buổi diễn cuối cùng của nhóm Doors với thiên tài điên cuồng Jim Morrison vì sau đó anh sang Pháp sống và chết tại Pháp hai năm sau đó.
Ngày 29/8/1969,tay trống Iggy Pop của nhóm the Stooges trong tour diễn đầu tiên với nhóm đã dùng dùi trống vót nhọt và mảnh chai đâm khắp thân thể cho chảy máu và trét bơ lên người sau đó lăn mình vào đám đông bên dưới.Xem như màn đập đàn của the Who hay đốt đàn của Jimi Hendrix cũng phải chào thua trước anh “Chí Phèo” Iggy.
Ngày 6/12/1969,nhóm Rolling Stones đã phạm một sai lầm không thể tha thứ là mướn nhóm côn đồ xe motor khét tiếng của California là Hell’s Angels bảo kê cho show diễn miễn phí của nhóm ở Altamont.Bạo động nổi lên khi Mick Jagger hát ca khúc “Sympathize for the devils”.Một số khán giả quá khích đã la ó phản đối và nhóm Những Thiên Thần của Điện Ngục bắt đầu giữ trật tự bằng dùi cui và dây xích.Nhiều khản giả bị đập không thương tiếc cho đến khi bất tỉnh,ngay cả ca sĩ Tony Balin của nhóm Jefferson Airplane cũng bị thương nặng khi anh nhảy vào cứu khán giả.Giữa lúc hỗn loạn,một thanh niên da den đã chĩa khẩu súng lục vào ngay Mick Jagger nhưng bị đội quân Hell’s Angels kịp thời giết chết trước khi nã đạn.Đó là show diễn biến thành bạo động dẫn đến chết người đầu tiên trong lịch sử nhạc rock.Sự kiên này buộc nhóm Stones phải ngừng lăn trong vòng hai năm vì mọi buổi diễn của họ trở nên quá nguy hiểm.
2/Những hoài bão đầy tham vọng của các chàng trai trẻ tuổi
Thật may cho giai đoạn này ,nhạc rock không chỉ có kích động và bạo loạn mà còn có những bước phát triển mang đầy tính tham vọng và sáng tạo.Đó là sự ra đời của thể loại opera rock và sự kết hợp giữa nhạc rock và nhạc cổ điển.
Sau một năm 67 đầy biến động với thành công của album “sgt Pepper”,chuyến du lich Ấn Độ để học tham thiền cũng như sự mất phương hướng sau cái chết của ông bầu Brian Epstein.Nhóm Beatles trở lại với làng nhạc bằng album đôi xuất sắc “The Beatles”.Bộ phim hoạt hình “Yellow Submarine” của nhóm cũng nhận được nhiều đánh giá tốt.Tuy nhiên công ty Apple của nhóm lại bị thiên hạ bòn rút dẫn đến phá sản và kiện tụng do quản lí kém và ý tưởng điên rồ.Đúng là nghệ sĩ làm kinh doanh có khác.
Ngày 29/4/68,vở nhạc kịch “Hair” được đưa lên sân khấu Broadway với nội dung phản chiến của giới hippie.Các ca khúc trong vở nhạc kich này đều không phải là opera mà là nhạc rock và psychedelic đánh dấu sự kết hợp giữa nhạc rock và sân khấu nhạc.Tác phẩm này tạo tiếng vang lớn và vở nhạc kich “Hair” trở thành huyền thoại của rock.
Ngày 23/8/1968,ba anh em nhà Gibb của nhóm Bee Gees(anh cả Barry chỉ mới 21 tuổi) đã thể hiện thật xuất sắc và chững chạc những sáng tác của mình với sự hỗ trợ của dàn hợp tấu 60 người và đội kèn đồng của Không Lực hoàng Gia Anh tại Royal Albert Hall.Thành công này đã đưa Bee Gees lên vị trí những gương mặt nổi nhất của làng nhạc Anh Quốc.
Năm 69 được nhóm the Who đặt dấu ấn bằng album rock opera bất hủ “Tommy”.Lúc đầu đây chỉ là một concept album với cốt chuyện về một cậu bé vừa mù,vừa câm vừa điếc,con rơi của mối tình vụng trộm giữa vợ một sĩ quan quân đội và một người bạn.Cậu bé chứng kiến cảnh cha nuôi bắn chết cha ruột của mình vì ghen tuông và trải qua nhiều nổi đau khổ về mặt tinh thần.Bù lại cậu bé có tài chơi môn pinball bằng khứu giác và luôn luông thắng cuộc trong những lần tranh tài.Câu chuyện đan xen giữa thực và ảo,và mang màu sắc huyền bí ,hoang đường vì người nghe cảm nhận thế giới bằng trí óc của một đứa trẻ tật nguyền.Lúc đầu album không được chú ý lắm nhưng khi nhóm the Who biểu diễn nguyên album trong liên hoan Woodstock thì người ta mới bắt đầu ca tụng nó.Cả album được dựng thành opera trong năm đó với sự góp mặt của the Who,Tina Turner, Elton John…Album ảnh hưởng đến giới trẻ về mặt tâm linh đến mức trong bộ phim gần đây về nhạc rock là “Almost Famous”,tác giả đã dựng cảnh trước khi ra đi ngừơi chị đã dặn đứa em nhỏ của mình rằng “Hãy nghe Tommy với một ngọn nến,em sẽ tìm được tương lai của mình”.”Tommy” đại diện cho giới trẻ lúc bấy giờ trước thời cuộc,mất hết phương hướng (mù,câm,điếc)mất lòng tin(mẹ ngoại tình,cha giết ngừơi tình của mẹ) và sự cám dỗ của ma tuý (nhân vật acid Queen).Phải chăng nhạc rock là thứ duy nhất để cứ rỗi tinh thần?
Một chương trình đầy tham vọng nữa diễn ra ngày 24/9/1969 tại Royal Albert Hall khi các rocker trẻ măng của nhóm Deep Purple cùng tham gia viết nhạc và diễn tấu với dàn nhạc Royal Philharmonic dưới sự chỉ huy của nhạc trưởng Malcom Arnold.Kết quả của chương trình này là album “Concerto for Group and Orchestra” lên thẳng hạng nhất và sự ra đời của Mk2 huyền thoại.Từ album này Deep Purple mới bắt đầu nổi bật.
Tháng 3/69,John Lennon đã rất khôn ngoan khi lợi dụng danh tiếng và tai tiếng của mình để câu báo giới đến giường cưới của anh và Yoko Ono ở Montreal,Cadana mà tuyên truyèn phản chiến.Các nhà báo ùn ùn đổ xô tới vì lúc đó chuyện của John và Yoko cùng với tương lai bấp bênh của Beatles đang là mồi ngon của giới truyền thông .Mọi người nghĩ rằng sắp sửa đuợc chứng kiến những trò điên rồ hay ít ra cũng là chuyện tình dục của đôi vợ chồng mới cưới.Nhưng mọi người đã chưng hửng khi John và Yoko trong những bộ pyjama trắng ngồi trên giường kêu gọi cho hoà bình và phản đối chiến tranh Việt Nam.
Nhưng trên tất cả,một nhóm gồm bốn chàng trai trẻ đến từ đất Mỹ đã làm được một điều phi thường vượt khỏi sự tưởng tượng của mọi người.Họ không phải là một ban nhạcnổi tiếng như Beatles,họ cũng không kết hợp nhạc rock với nhạc giao hưởng hay chuyển thể nhạc rock thành opera mà họ là bốn người đã làm nên lịch sử Woodstock,một đại nhạc hội rock huyền thoại WOODSTOCK 1969-Ngày hội của Âm Nhạc,Tình Yêu và Hoà Bình!
Từ ngày 15 đến ngày 18 tháng 9 năm 1969,tại trang trại của Max Yargus ,thị trấn Bethel bang New York,Hơn 450,000 thanh niên nam nữ hippie từ khắp nước Mỹ đã đổ về để cùng nhau sống hết mình cho tình yêu ,âm nhạc và kêu gọi phản chiến,ủng hộ hoà binh.Tớ đang nói về cái gì vậy?À, đó là Woodstock,liên hoan âm nhạc nổi tiếng nhất trong lịch sử nhạc rock.
1/Từ những ý tưởng điên rồ của những chàng trai trẻ chịu chơi
Có lẽ ai cũng biết đến Woodstock như một trong những cột mốc bất hủ của nhạc rock nhưng ít ai biết rằng Woodstock đã ra đời như thế nào.Woodstock không phải là sản phẩm của giới showbiz chuyên nghiệp hay của một tập đoàn tài chính nào cả mà là ý tưởng của bốn chàng trai mà người lớn tuổi nhất chỉ mới 26 tuổi,lần đầu tiên bắt tay vào làm một chuyện động trời và dường như bất khả thi vào thời diểm đó.Họ là bốn chàng trai đến từ những vùng khác nhau của nước Mỹ,xuất thân khác nhau,trình độ và khả năg tài chính cũng khác nhau nhưng cả bốn đều có một điểm chung là hoài bão lớn lao và niềm đam mê cháy bỏng.
John Roberts,người lớn tuổi nhất nhóm (26 tuổi) là người sinh ra với chiếc thìa bạc ngậm trong mồm.Bố anh là chủ một hãng thuốc tây và kem đánh răng giàu có để lại cho anh số tài sản thừa kế lên đến vài triệu dollar.Nhưng John không phải là dạng công tử Bạc Liêu ,sẳn tiền mà phá của.Tốt nghiệp về quản trị loại xuất sắc tại đại học Pennsylvania,John ấp ủ ý tưởng về một mối đầu tư lớn mà chưa ai từng thử qua với hi vọng thu được cả tiếng lẫn miếng.Của đáng tội,trước khi bắt tay vào dự án Woodstock ,John hầu như không biết gì về nhạc rock cả,anh chỉ mới đi xem đúng một buổi diễn nhạc rock duy nhất của nhóm Beach Boys.
Joe Rosenman,26 tuổi là bạn của John.Anh tốt nghiệp với cái bằng cuả đại học luật danh tiếng Yale nhưng thay vì làm luật sư ,anh lại mê cuộc sống giang hồ nên đầu quân cho một ban nhạc với tư cách guitar dong ruổi khắp nơi từ Long Island cho đến Las Vegas.John và John gặp nhau vào cuối năm 67,cả hai đăng một m,ẩu quảng cáo trên tờ New York Times vào tháng ba năm 68 với nôi dung như sau “Những chàng trai trẻ với nguồn vốn vô tận, sẳn sàng đầu tư cho một kế hoạc hấp dẫn,sáng tạo và mang tính khả thi,ưu tiên cho ngành văn nghệ”Họ nhận được hơn 1000 mẫu hồi âm với nhiều nội dung đàu tư khác nhau từ kịch nghê.,phim truyền hình cho đến việc sản xuất bóng chơi golf và xe đạp leo núi.Cũng may là chưa có dự án nào hấp dẫn được họ cả.
Artie Kornfeld ,25 tuổi là bước vào ngành kinh doanh băng đĩa khá sớm và đến năm 68 ,anh đã là phó chủ tịch của hãng đĩa Capitol kiêm người đại diện tiếp xúc và kí hợp đồng với các ban nhạc.Anh còn là nhạc sĩ sáng tác nhiều bài hit cho các ban nhạc đang muốn tìm công danh.Nói chung hiểu về tâm lí của nghệ sĩ thì không ai hơn được anh.
Michael Lang,đầu não của Woodstock là người trẻ nhất đám nhưng không vì thế mà lép vế nhất đám.Năm 67 ,anh đã thành công trong việc tổ chức liên hoan nhạc Pop ở Miami với lượng ngừơi tham dự là 40,000 người.Năm 68,anh làm ông bầu cho nhóm the Train và giúp nhóm kiếm được hợp đồng thu âm với hãng Capitol.Cũng trong dịp này,Michael và Artie đã gặp gỡ và quen biết nhau.Cả hai đều muốn thực hiện một liên hoan âm nhạc lớn nhất từ trước đến nay với mục đích vừa tạo danh tiếng để đời vừa thu được tiền để lập nên hãng đĩa riêng.Cả Michael lẫn Artie đều chẳng hề biết gi về “những chàng trai trẻ với nguồn vốn vô tận” cả, nhưng luật sư của Artie đã khuyên anh liên lạc với John và Joe.
2/Đến buổi festival âm nhạc lịch sử:
Ngay lần gặp đầu tiên,bốn người đã cảm thấy tin tưởng lẫn nhau và vào dự án chương trình liên hoan Woodstock.Công ty Woodstock Ventures được thành lập với số vốn dự định đầu tư là $500,000 và số người tham dự dự tính sẽ là 100,000 người.Địa điểm đầu tiên được chọn là khu đất công nghiệp Wallkill và tên chương trình được Michael Lang đưa ra là “Aquârian Exposition” lấy cảm hứng từ vở nhạc kich “Hair”.Tuy nhiên mọi chuyện không suông sẻ như kế hoạch.giới kinh doanh showbiz thì dè bỉu rằng đây là một kế hoạch không thể thực hiện của một đám choai choai thừa tiền lắm của vì việc 100,000 người đến dự một liên hoan âm nhạc đến thời diểm năm 69 là điều không tưởng.Chính phủ và những tổ chứ cực đoan ủng hộ chiến tranh thì sợ đây sẽ là một cuộc bạo loạn của giới hippie nên tìm cách ngăn chặn.Để tránh thua lỗ và tai tiếng,John Robert quyết định cắt giảm ngân sách xuống còn $100,000 với số lượng người tham dự hạn chế trong con số 50,000.Cổ phần của công ty Woodstock được chia làm bốn phần bằng nhau và mỗi người lo một nhiệm vụ riêng.
Đến giờ chót,ông chủ của khu đất Wallkill rút lại hợp đồng vì gia đình ông bị hăm doạ nếu cho mướn đất để dân hippie tụ tập nổi loạn thì phải trả một giá đắt.Thật ra trước đó ,Michael Lang cũng không bằng lòng với đia diểm của khu đất Wallkill vì nó là một bãi đất công nghiệp được bao bọc chung quanh bởi các nhà máy.Điểu này sẽ giảm đi ý nghĩa của Woodstock vì ý tưởng chính là hoà mình với thiên nhiên và âm nhạc.Michael Lang lập tức dùng hết số tiền trong cổ phần của mình để mướn trang trại của một người bạn anh tên là Max Yargus ở thị trấn Bethel trong ba ngày để làm chương trình.Đó là nơi diễn ra Wóodstock.
Những lời đe doa nặc danh vẫn tiếp tục được gửi đến ,cả bốn thành viên đầu não của Woodstock đều nhận được diên thoại hỏi xin tí tiết canh.Còn dân chúng địa phương thì đệ đơn lên thị trưởng với yêu cầu “hoặc là dẹp ngay Woodstock, hoặc là cho chúng tôi bắn hạ bất cứ tên hippie nào đặt chân vào thị trấn Bethel”.Tuy nhiên mặc cho mọi áp lực Woodstock vẫn được tiến hành.50,000 vé với giá $24 cho ba đêm được bán sạch trong vòng vaì ngày.đến ngày diễn mà số vé in ra vẫn không đủ phục vụ cho nhu cầu người mua và cuói cùng có đến hơn 250,000 khán giả được xem miễn phí vì vé in không kịp.
Ngày 15/9 ,từng đoàn hippie đã băt đầu rồng rắn kéo nhau đến nông trang Max Yargus và đến ngày 16 thì tất cả các nẻo đường dẫn đến liên hoan Woodstock đều bị tắt nghẽn.
Số ban nhạc được mời đến tham dự là 34 ban với cát sê trung bình là $15,000 mỗi ban(dự tính ban đầu là từ $4000-5000/ban).Tuy nhiên có hai ban không đến dự được là Bod Dylan từ chối vào giờ chót và ban nhạc Iron Butterfly không vào được Woodstock do giao thông tắt nghẽn.Ba mươi hai ban nhạc còn lại chia nhau biểu diễn trong suốt ba ngày đêm không ngừng nghỉ.Sau đây là thứ tự trình diễn của các ban nhạc.
Ngày 1:Richie Havens:9 bài,Sweetwater:8 bài,Bert Sommer: 2 bài,Tim Hardin:2 bài,Ravi Shankar:3 bài,Melanie: 2 bài,Arlo Guthrie: 3 bài,Joan Baez: 5 bài.
Ngày 2:Quill: 1 bài,Country Joe McDonald: 5 bài, John Sebastian: 5 bài,Satana: 4 bài,Incredible String Band:3 bài,Canned Heat: 5 bài, Grateful Death: 4 bài, CCR: 11 bài,Janis Joplin: 10 bài, Sly & the Family Stone:8 bài, The Who :24 bài (gồm 20 bài trong toàn album Tommy) và Jefferson Airplane: 8 bài.
Ngày 3: Joe Cocker: 5 bài, Country Joe & the Fish: 6 bài,Leslie West/Mountain : 11 bài, Ten Years After: 4 bài, The Band:10 bài,Johnny Wintẻ: 1 bài,Blood,Sweat and Tear: 5 bài,Crosby,Stills,Nash & Young :16 bài.
Ngày cuối:Paul Butterfield Blues Band: 5 bài, Sha Na Na:9 bài và Jimi Hendrix :16 bài.
Vì có đến 32 ban nhạc/nghệ sĩ biểu diễn nên không thể tránh khỏi tình trạng chất lượng của những ban nhạc không đồng đều.Tuy nhiên,Woodstock đã làm nên tên tuổi của Satana với Soul Sacrifice rực chất lửa Latin,Jefferson Airplane huyền hoặc với “White Rabbit” và “Somebody to Love”,the Who với phần trình diễn đầy xúc cảm của “Tommy” và tiếng đàn guitar điện lúc như ai oán thê lương lúc cuồng nộ giân dữ của bài “Star Spangled Banner” do Jimi Hendrix trình bày để phản đối chiến tranh Việt Nam.Tất cả đã góp phần tạo nên huyền thoại cho tên tuổi của chính mình và danh tiếng của Woodstock.