Đêm Sài Gòn Rock hồi đầu năm, dù được chuẩn bị khá cập rập và không có được nguồn kinh phí lớn, đã là một đêm nhạc rock thực sự máu lửa, sôi động, hoành tráng, ấn tượng – những từ mà chúng ta vẫn thường dùng khi nói về một show nhạc thành công và đủ sức hấp dẫn khán thính giả. Với sự hậu thuẫn mạnh mẽ từ TT. Ca nhạc nhẹ Tp.HCM, CLB Rock Sài Gòn đã thực hiện được một chương trình thoả khát khao của các tín đồ Rock Việt. Tuy rằng sau Đêm Sài Gòn Rock, những người bạn tại CLB Rock Sài Gòn chưa thực hiện thêm chương trình nào ngang tầm với cái đã có, song lời hứa của họ vẫn còn và chúng ta hoàn toàn có thể kỳ vọng sẽ tiếp tục được đắm mình trong những Đêm Sài Gòn Rock lần sau.
Lùi về cuối năm 2006, chúng ta lại có dịp được ăn rock, ngủ rock, thở rock với 2 chương trình được tổ chức ở hai đầu đất nước. Tại Sài Gòn, đêm Gala Music chủ đề Rock – I love you tại NVH Thanh Niên đã hút gần 4000 HSSV trám kín toàn bộ sân 4A để cùng nhảy, cùng hát với nhau. Gần nghìn khán giả khác không thể vào sân đã cương quyết trụ lại dù chỉ để theo dõi chương trình qua màn hình bên ngoài sân khấu. Cảnh kẹt xe ở khu vực trước NVH Thanh Niên, Diamond Plaza giúp chúng ta dễ dàng nhìn thấy tình yêu rock trong giới trẻ lớn đến mức nào. Và ở Hà Nội, buổi chia tay của nhóm Bức Tường – The last Saturday – thêm một lần nữa khẳng định dù là ở nơi đâu, rock vẫn cứ là rock – tồn tại khách quan trong máu của từng bạn trẻ, ít hay nhiều.
Không chỉ là các liveshow rực lửa. Không chỉ là những sân chơi được tạo ra để giải toả cơn khát tạm thời của các rockfans, những thủ lĩnh của dòng nhạc rock tại Việt Nam còn tiến xa hơn qua việc cố gắng dựng nên những nhóm nhạc kế thừa để tiếp tục phát triển dòng nhạc mà họ đã trót yêu, trót mang theo mình. Tại CLB Rock Sài Gòn của thủ lĩnh Duy Hải, những buổi sinh hoạt định kỳ với sự tham gia biểu diễn của các ban nhạc và luôn có mặt hơn trăm rockfans đã mang đến cho những người yêu rock một cơ hội được tiếp cận gần hơn với dòng nhạc của mình, hiểu thêm về những khía cạnh chuyên môn của rock để từ đó có thể yêu rock một cách hệ thống hơn, rõ ràng hơn thay vì chỉ yêu theo cảm tính. Cũng với cách làm gần giống, CLB Ban nhạc Sinh viên của thủ lĩnh Trần Huân cố gắng đi tìm những ban nhạc có thực lực mạnh để bồi dưỡng, phát huy khả năng, giúp họ đứng được trên sân khấu và tiếp tục theo đuổi đam mê của mình.
Không gầy dựng phong trào, cũng không ầm ĩ tuyên bố. Tuấn Khanh, thủ lĩnh ngầm của dòng Rock Indie cứ âm thầm tìm kiếm và nâng đỡ cho những ca sĩ có chất rock trong mình. Anh đề nghị giản đơn: "Thay vì nói ‘Tôi yêu rock’, hãy làm việc và cố gắng có ít nhất một tác phẩm cho dòng nhạc của mình. Như thế tốt hơn". Chia sẻ quan điểm với Tuấn Khanh, rocker Nguyễn Đạt tiếp tục hoàn thiện các tác phẩm của mình, sẵn sàng chuyển đến cho công chúng.
Hai cuộc thi ca nhạc được đánh giá là lớn nhất trong năm của Đài truyền hình Việt Nam và Đài truyền hình Tp.HCM cũng xem rock như phần không thể thiếu được. Dẫu những thí sinh tham gia trong hai cuộc thi ấy chưa xuất sắc được như mong đợi, ít nhất các rockfans cũng tìm thấy được một Phạm Anh Khoa để kết nạp vào hàng ngũ các rocker, để nói lên tiếng nói của họ. Và nếu không kể những ca sĩ, nhóm nhạc chơi rock từ lâu, đã được công nhận thì lời khẳng định sẽ chơi rock của Mỹ Tâm trở thành một cú shock thực sự của những tín đồ nhạc rock. Cú shock lớn hơn đối với rockfans là tuyên bố chắc nịch của "Hoàng tử V-pop" Hoàng Hải – sẽ theo đuổi dòng nhạc rock. Sau album nhạc punk Ngọt & Đắng, ca sĩ trẻ Thủy Tiên đã trình làng với công chúng album vol.2 – Thủy Tiên với lời khẳng định của nhạc sĩ Quốc Bảo rằng đó là một album Gothic Rock. Mai Khôi mang alternative rock vào Một ngày Khôi.
Theo lẽ, khi có nhiều người quay về phía mình, đi theo mình, các rockfans phải vui mới phải. Thế nhưng họ lại không vui và xác nhận rằng việc các pop singers tuyên bố lấn sân sang dòng nhạc của họ sẽ làm cho rock trở nên tệ hơn chứ không tốt hơn. Nhận định ấy đúng tới đâu, chúng ta cần thêm một khoảng thời gian nữa mới có thể trả lời. Song chắc chắn, dù đang trong giai đoạn "hồi sinh", dù đã sẵn có một lượng tín đồ đông đảo, dù có sẵn một lực lượng kế thừa hùng hậu, Rock Việt vẫn chưa thực sự tìm thấy lối ra cho mình.
Gần như tất cả các rockers tại Việt Nam đều mang sẵn trên mình một cái "án" sẵn sàng chụp xuống bất kỳ lúc nào tùy theo "lòng thương xót" của cơ quan quản lý. Chiếu theo Quy chế 47/2004 của Bộ VH-TT, các rockers đầu tóc bù xù, uốn xoăn, dài thậm thượt đã là vi phạm. Những ca khúc họ tự sáng tác, trình diễn trên sân khấu mà chưa xin phép phát hành đã vi phạm quy định của Công văn 688/NTBD. Những đĩa nhạc phát hành theo kiểu chuyền tay chắc chắn đã vi phạm Nghị định 56/NĐ-CP. Chỉ cần bàn tay của cơ quan quản lý "chụp xuống", các rockers sẽ không có lối thoát, bất kể là họ có nhân danh sáng tạo hay trình làng được những tác phẩm hay. Bên cạnh đó các rockers còn thiếu những thủ lĩnh đủ sức và đủ tâm để dẫn dắt họ thực hiện ước mơ của mình.
Từ sân khấu đến công chúng, Rock Việt đã và đang chứng minh sự hồi sinh và trỗi dậy mạnh mẽ của mình. Song sự trỗi dậy đó sẽ tồn tại được bao lâu và các rockers sẽ đi được bao xa với cái án treo trên cổ và trăm thứ thiếu bên mình là câu hỏi vẫn còn bỏ ngõ.