Categories Dòng nhạc

Uy lực của Death Metal

Tiếng gầm gừ như cưa máy được xem như là chất liệu chính làm nên 1 Band Death Metal “uy lực dũng mãnh tức thì” kể từ khi nó được thai nghén từ khoảng giữa những năm 80 với ban nhạc tài năng Death của Chuck Schuldiner, thế nhưng câu hỏi đặt ra là tại sao lại chọn âm thanh như thế làm khuôn mẫu cho dòng nhạc đầy tai tiếng này, đó mới chính là vấn đề. Đầu những thập niên 80, tiếng gầm gừ như dã thú này làm nhiều người bực mình và rất nhiều band đánh giá là không độc đáo, chán phèo, không hoa mĩ vì thế người ta chẳng bao giờ khai thác đến. Và về mặt nào đó thì có thể là như vậy nhưng chẳng phải lúc nào cũng chính xác. Cho đến khi những thành công vang dội của Death, Possessed, Celtic Frost, Morbid Angel… thì người ta mới thật sự ghi nhận uy lực của âm thanh này, và nhiều band Death Metal đã tận dụng kĩ thuật này và phát triển đến mức độ hoàng hảo với Cannibal Corpse, Benediction, Deicide, Obituary, Morbid Angel, Kataklysm, Napalm Death, Carcass, Dismember… Ta cũng có thể nói đó là điều kiện cần và đủ của một band Death Metal, nếu một band Death có vocal sử dụng âm thanh clean hơn thì Death Metal của họ sẽ mất đi rất nhiều uy lực và sự khốc liệt, có lẽ họ sẽ chú ý về kĩ thuật trên cây e-guitar nhiều hơn. Người vocalist được xem như là cây đinh của 1 band Death Metal trong việc làm nên tên tuổi của band hay dìm chết band nhạc, người ta sẽ mãi mãi nhớ đến 1 Chuck Schuldiner làm nên tên tuổi của Death, cũng như 1 George “Corpsegrinder” Fisher của Cannibal Corpse hay 1 Glenn Benton của Deicide hoặc người ta sẽ mãi mãi quên cái tên band nhạc đó cũng như “nước chảy qua cầu” mà thôi.

George “Corpsegrinder” Fisher

Năng lực và sức mạnh của Death Metal vocalist là cực kì quan trọng. Tôi cũng đã nghe kha khá band, những band đó tuy sở hữu những giọng ca không quá tồi, phải nói là khá. Thế nhưng giữa 1 band khá và một band tuyệt vời có thể phân biệt đơn giản hoá bằng người vocalist. Nếu 1 band chỉ sữ dụng 1 âm thanh đều đều đơn điệu từ bài này qua bài khác thì thật sự là chán nản, và dĩ nhiên người ta sẽ quay mặt đi đối với band đó. Người ta gọi đó là “Hardcore style” bởi vì nó dễ dàng tìm thấy ở 1 số band Hardcore. Giọng thì khàn khàn như người già sắp chết, và rất ít sự thay đổi về âm điệu. Sở dĩ đề cập đến Hardcore ở đây là vì Hardcore được xem là phế phẩm của các thể loại, dĩ nhiên là có cả Death. Về tất cả các mặt, họ không đủ sự hưng phấn và năng khiếu thật sự để chơi Death Metal, hoặc là đơn giản chỉ vì họ thiếu đi sự khốc liệt nảy lửa của Death Metal. Và sự khốc liệt này chỉ có thể được khơi dậy bời chính người vocalist. Thứ âm thanh chảy đều đều oể oải là con dao giết đi chất Death. Chúng ta thử lấy vài mẫu mực của Death Metal để so sánh, có thể là Tagtgren của Hypocrisy và Max Cavalera của Sepultura. Người ta thường như được truyền thêm năng lượng sau mỗi âm thanh đầy cuồng nộ của họ. Tiếng thét của Tagtgren là 1 trong những âm thanh tuyệt vời nhất mà tôi từng được thưởng thức, chúng đem lại cho âm điệu của bài hát 1 cảm giác hỗn độn và cuồng nộ cực điểm, và tiếng gầm gừ của anh lại là chất liệu làm bùng cháy mọi thứ … cày xới … vỡ tung … nát vụn từng mảnh nhỏ … Phải ghi nhận Tagtgren có 1 thanh quản cực khỏe đồng thời anh có nhiều sự biến đổi về thanh điệu trong từng ca từ và vì thế dễ dàng làm người nghe thoả mãn đặc biệt. Cũng như Max Cavalera, anh đã đem vào âm nhạc một thứ uy lực kinh hồn của sự thịnh nộ. Sự giận dữ và cảm xúc chưa được gọt giũa đi thẳng từ anh truyền tải vào cái “thần” từng bản nhạc của Sepultura.


Max Cavalera

Có thể coi đó là mục đích khi đưa âm thanh gầm gừ ấn tượng vào Death Metal, đưa thêm sự thịnh nộ ác liệt và hỗn độn cái cái mớ âm thanh cũng hỗn độn không kém để tăng thêm tính chất khốc liệt của từng bản nhạc, bộc lộ những cái “tôi”, những suy nghĩ, những cảm xúc nguyên sơ nhất đến với người nghe. Hãy cứ tưởng tượng ai đó cover lại “Hammer Smash Face” của Cannibal Corpse, hoặc “Forever Hate You” của Deicide hay “Arise” của Sepultura. Hẳn là tất cả sự cuồng nhiệt sẽ qua đi và cảm xúc sẽ không bao giờ trọn vẹn nữa chứ khoang hãy nói đến là Death Metal hay không. Mặc dù chịu nhiều phê phán và cáo buộc là không sáng tạo và độc đáo, nhưng suy nghĩ sâu hơn 1 chút thì âm thanh gầm gừ này mới chính là cái độc đáo của Death Metal so với các thể loại khác, là một phong cách riêng không lẫn lộn. Yêu cầu Death Metal dẹp bỏ đi âm thanh này thì cũng sẽ như bảo một nhạc sĩ nhạc Blues hát sao nhạc tươi tắn vui vẻ hơn, hoặc là bảo các Rocker chơi Rock mà không sử dụng distortion pedal và vì thế cũng như vậy Death Metal sẽ không là Death Metal nếu như thiếu âm thanh này. Cũng như các vocalist Thrash Metal đã sử dụng một âm thanh khàn khàn thì điều các vocalist Death Metal phải làm là bùng nổ những âm thanh chất đang chứa đầy trong cái thanh quản của họ. Điều đó không phải là một kĩ thuật dễ dàng, nếu 1 ai đó thử với nó thì sẽ hiểu, thật khó làm sao khi bạn phải giữ cho âm thanh thật tốt khi gào thét như thế. Vì thế nếu có ai hỏi tại sao mày lại thích mớ âm thanh hỗn độn và gào rú đó chứ, thì câu trả lời sẽ là… “Tại tôi thích cái tiếng gào rú đó” và câu trả lời của bạn sẽ là …. Hãy tự trả lời nhé 🙂 o do something with it, rite  ???.

rocker208 @ yeuamnhac.com