Melodik Metal là thứ âm nhạc được đề cao trong “Fallout”, vì vậy để tìm ra một bản nhạc mới nghe đã thấy thick trong album này quả thực quá dễ dàng, trong đó Conflict thuộc kiểu bản nhạc luôn được chấp nhận. Ca khúc này xuất sắc đến từng chi tiết, từ những tiếng keyboard thánh thót intro, lối chơi accord day dứt thừa hưởng từ đàn anh Katatonia, drum chắc nịch với giọng gầm siêu tối thêm chút chư vị Symphonik Gothic Metal còn đọng lại ở “Rapture”. Tất cả tạo nên một bản nhạc Melodik Doom đầy giai điệu và mê hoặc. Thick câu Bass ở phút 1’45 ghê cơ.
Where Nothing Was Left mở đầu với câu guitar mang tâm trạng mệt mỏi chán chường của Doom Metal, đặc trưng lắm đấy nhưng cũng chỉ lề mề được mấy giây đầu tiên vì sau đó những chàng trai của chúng ta lại mang Melodik Metal ra tung hoành. Có lẽ nhiều người sẽ không thick lối chơi của Slumber cũng như một số band khác khi họ chơi Doom mà lại nhanh đến vậy, giựt cứ tưng bừng cả lên – riêng tôi không quan trọng điều này, có thể chậm như Funeral hoặc nhanh như Death nhưng chỉ thấy được cái không khí của Doom choán đầy đĩa nhạc là ok. Và thực sự thì khi nghe xong Where Nothing Was Left, sẽ có nhiều thứ đọng lại trong bạn đấy.
Một cách nào đó Fallout có tính định nghĩa bao quát âm nhạc của toàn đĩa nhạc (ca khúc cùng tên album). Cái tôi nhận ra ở đây là trong tất cả các ca khúc của Slumber luôn hiện diện được vẻ đẹp bí ẩn của Dark Metal, với “Fallout” thì Keyboard là thứ nhạc cụ “lộ liễu” nhất để người nghe nhận ra điều đó, mặc dù Keyboard được dùng khá nhiều trong nhạc của họ nhưng chỉ luôn nằm ở sân sau, chưa bao giờ vượt quá giới hạn hai từ “phụ hoạ”. “Fallout” dài nhất album (6:44) nên việc xuất hiện những đoạn nhạc Atmospherik Metal thả lỏng tâm trí cũng không lạ, đích thị thì nó giống như cái tên của ca khúc vậy. Hạn chế khi nghe một đĩa nhạc Melodik Metal là việc những ca khúc có lối chơi gần giống nhau nên tôi đánh giá cao khi Slumber quyết định để “Fallout” ở chính giữa album.
Distress là một cái tên thuộc về giới Doom Metal, và thực sự thì mảng sau của Fallout tiến gần đến với Doomy hơn mặc dù vẫn còn đó Melodik Metal tung hoành trời đêm, hê hê. Ca khúc này như một sự trình diễn vẻ đẹp đau đớn của hai cây guitar, lối chơi thường bắt gặp ở những band nhạc đến từ đất nước của Sony Ericson. Và thực sự đối với rock fan mà nói thì guitar luôn là thứ nhạc cụ được ưu ái nhứt, Distress luôn luôn được khen ngợi. Một album có ít ca khúc như Fallout thì sự sắp xếp chúng cũng là một vấn đề, nếu tôi đã nói về mảng sau của đĩa nhạc như vậy thì Dreamscape cũng không nằm ngoài vòng tay âu yếm của Doom Metal.
Khác với Distress khi đem guitar ra khoe thì Dreamscape lại nổi bật vai trò của Vocal, thêm sự trợ giúp của Keyboard nữa làm vẻ đẹp của Dreamscape càng trở nên nối tăm và huyền bí hơn. Điều đáng mừng là ngoài chất giọng nữ “phảng phất” ở một số bài như Rapture, Conflict thì còn lại bọn này luôn chuộng growl vox, cũng dễ hiểu thôi vì Vocal của Slumber quá xuất sắc, điều này không thể chối cãi vì mõi lần Siavosh Bigonah cất giọng là buồn đau lại như từ đâu đó dội về bủa vây lấy bạn, đặc biệt ở Dreamscape có những câu hát được ngân dài hay đến đáng sợ.
Tôi có quá vội không khi đã cho rằng keyboard chưa vượt qua giới hạn của hai từ “phụ hoạ”, vì thực sự thì xuyên suốt từ đầu đến cuối album luôn ẩn hiện cái thứ âm nhạc mông lung huyền ảo của Atmospherik Metal và thực sự thì toàn do mấy cái effects chết tiệt của thằng gõ phím mà ra, he he. Có thể điều này là hơi khó nhận thấy vì cái style Melodik ở đây quá lấn át, hơn nữa nó có tính tác động nhanh hơn vào đôi tai ngu muội của chúng ta, như A Wanderers Star là một ví dụ. Nhưng khi đã yêu thick một đĩa nhạc thì chắc chắn người ta sẽ nhai lại nó nhiều lần (giống như tôi đây) và “khám phá” là một từ thú vị
Nếu đem sắp xếp theo thứ tự heavier của những ban chơi thứ nhạc từng bị lãng quên của Katatonia thì Slumber ở một vị trí khá trung lập, cụ thể thì đầu tiên là Rapture kế đến là Slumber và sau cùng là Daylight Dies (chỉ lấy 3 band điển hình). Nghĩa là họ không quá mượt mà như Rapture nhưng cũng chưa đến được cái ngưỡng dữ dội và tuyệt vọng như Daylight Dies, điều này cũng không có nghĩa là đem nhạc của Rapture + Daylight Dies chia đôi sẽ ra nhạc của Slumber, he he – vì dù sao thì mỗi band cũng có một phong cách riêng mặc dù lối chơi có gần nhau. Cá nhân tôi luôn thick style Melodik/Dark trong những ca khúc của họ, còn một điều nữa chưa nhắc đến là trình độ hoà âm của Slumber trong “Fallout” có thể sánh ngang với bất kỳ đĩa nhạc nào của Swallow The Sun, không đùa đâu, he he
Band: Slumber
Album: Fallout
Year: 2004
Melodik Death Doom Metal
Members:
Siavosh Bigonah – Vocal
Jari Lindholm – Guitar
Ehsan Kalantarpour – Sampler/Synth
Mikael Brunkvist – Bass
Ted Larsson – Drum
Vào đây nghe thử vài bài: http://www.myspace.com/Slumberband