Trần Toàn K300 có thể xem là một nhân vật khá “dị” trong làng nhạc. Anh như người “đốt đuốc trong đêm” nhưng ít ai nhìn thấy ngọn lửa ấy.
Âm thầm, lặng lẽ, ẩn dật nhưng những sáng tác của K300 đều phản chiếu rõ cuộc sống bên ngoài và những ai một khi đã nhìn vào tấm gương ấy, sẽ thấy một người như K300… không phải dạng vừa đâu.
K300 vừa phát hành album Funk Rock. Đây là album thứ ba và có thể xem là album cô đọng nhất của anh. Ở đó, mỗi ca khúc là một câu chuyện nhỏ, trong mỗi câu chuyện lại hiện lên một slogan ghim vào trí nhớ người nghe. Ở đó có tình yêu và nỗi buồn, có danh vọng, có hài hước và ở phía xa, khi đi hết quãng đường mà anh đã vẽ ra, sẽ nhận về những niềm vui nho nhỏ.
Triết phát cho mát…
K300 năm nay 45 tuổi, thế nên đối với gã rocker “quái dị” này, âm nhạc là một cuộc chơi hơn là một sự dấn thân bởi thị trường âm nhạc khó có chỗ cho một “khứa già” như anh. Chơi một mình, K300 tạo nên một cá tính âm nhạc rất riêng, chất phủi pha lẫn thanh âm vỉa hè, những câu chuyện đời thường, lặt vặt quanh ta. Nghe nhạc của anh, nên nhấp thêm tí rượu và cười khà khà. Cười xong sẽ thấy đắng. Ở album Funk Rock, chất “đắng” có vẻ ngọt hơn, dễ tiêu hóa hơn mà đọng lại sâu hơn.
Poster đêm diễn ra mắt album Funk Rock của K300
Ở bài Thế giới hình chữ nhật, anh hát “Bạn bè gặp nhau thì lên Facebook chuyện trò cùng nhau/Giận hờn yêu đương lại qua tin nhắn/Nhìn đời xung quanh bằng Internet tiện là tiện sao/Tối về, ta lại ôm ti-vi” để rồi cuộc đời thành hình chữ nhật và tình yêu cũng đóng khung trong hình chữ nhật Facebook: “Đời mà không có cáp/Tình mà không có sóng/Đời mất điện, đời tối om”.
Cũng là một nhân vật có “số má” trên Facebook, K300 nổi tiếng với những câu “chém triết hài hước” theo kiểu “Triết phát cho mát”, “Ngu mới vui”, “Tình yêu sex đánh”, “Be Stupid. Be Fun. Don’t bi quan” hay những tuyên ngôn tự trào kiểu: “Tôi chưa bao giờ mệt mỏi với rock nhưng với những tuyên ngôn của anh em rocker, thì có”… K300 lúc nào cũng nhìn ra chất hóm hỉnh đằng sau những quan niệm vốn đã được đóng đinh, đằng sau những bất ổn cuộc sống, những thực trạng xã hội xảy ra hàng ngày.
Câu hỏi là bài hát của một đứa bé hỏi bố mình với những câu hỏi rất ngô nghê và dễ thương: “Bố ơi bố ơi/Sao tóc bà lại trắng? Sao ông chưa mọc răng? Và tại sao có, sao lại có trẻ con?” hay: “Sao hoa lại đẹp thế, trong vườn? Sớm mai lên, bầy chim véo von? Và sao con cá ai dạy nó bơi?”, “Sao người lớn lúc nào cũng bận? Sao người lớn lúc nào cũng tiền? Sao người lớn suốt tuần đi làm? Không ở nhà chơi với trẻ con?”.
Thấp thoáng trong hình dáng âm nhạc của K300 chất tự sự kiểu Trần Tiến. Nhưng nếu Trần Tiến đặc tả về thân phận con người thì K300 tự sự về cuộc sống xung quanh. Anh “lẩy” những câu chuyện cỏn con thành những câu slogan khiến nhiều người nghe giật mình. Như chuyện 2 con dê qua cầu, chỉ là một cách chê trách vui nhưng đọng lại là cả một vấn đề mà bấy lâu nay không ai giải quyết được (vượt đèn xanh, đèn đỏ gây tai nạn, vụ hôi bia ở Biên Hòa…): “Nào đâu phải cậu bé. Vì tầm nhìn cạn thôi”.
Âm nhạc của K300 thường phải nghe thêm phía sau, khi độ ngấm đã lắng xuống và những thông điệp sẽ bay lên. “Tôi vẫn khuyên mọi người là đừng nghĩ nhiều, mệt lắm”, K300 bộc bạch nhưng thật sự âm nhạc của anh lại khiến người ta nghĩ ngợi. Sự tếu táo của anh rất dễ lôi kéo những đồng cảm: “Nhớ lúc bé, tôi thường mê đao, thương, quyền, cước và nghĩ có lúc, tôi là anh hùng cứu thế giới. Có lúc khác, tôi lại mơ ôm đàn tôi hát, vây quanh tôi là bao ánh mắt. Tôi là ngôi sao sáng chói. Nhưng hôm nay ngồi nhìn lại/Tôi bật cười ha ha/Ồ làm trẻ con thật thích!” (bài Tôi chẳng là ai).
Phần phối của Funk Rock được nhạc sĩ Đỗ Bảo đánh giá là rất lạ và cuốn hút. Nhạc sĩ Thanh Phương cũng thừa nhận âm thanh của album này rất khác biệt. Song ít ai biết, để làm album này K300 phải vay ngân hàng khi công việc của anh khó khăn hơn lúc trước. Một mình anh xoay xở mọi thứ, mỗi nơi một ít, mỗi người một chút. “Nhưng âm nhạc đã ngấm vào máu mình rồi. Tôi nghĩ đây là một trò chơi và tôi muốn có nhiều người cùng chơi với mình”, K300 tâm sự. Tất nhiên, trò chơi ấy không phải để tìm danh tiếng.
Tôi chỉ sợ khi nằm xuống…
K300 sinh tại Hà Nội, cả nhà ở làng hoa Vĩnh Tuy. Trước đây, nhà anh “giàu” nhất trong xóm nghèo Đông Thiên. Sau thời “mở cửa”, nhà anh lại trở thành nghèo nhất khi phố xá bắt đầu lên đời. Cậu bé K300 là con thứ tư, áp út. Cuộc sống đã đẩy K300 lăn lóc qua rất nhiều ngóc ngách của cuộc sống để ngày hôm nay, khi nhìn lại anh có thể cảm ơn cuộc sống đã cho mình quá nhiều thứ.
Bỏ thi đại học, năm 18 tuổi, K300 đi làm công nhân. Học rất giỏi Toán, Hóa và Họa nhưng lúc ấy K300 không nuôi được ước mơ nào cho mình, chỉ có đi học nghề mới mong tìm được việc. Công việc đầu tiên là làm công nhân may găng tay, vài tháng sau thì nghỉ chuyển sang làm công nhân mài kính, rồi làm bảo vệ, dạy võ rồi nhảy tàu vào Nam và giờ thì làm quảng cáo.
Một số địa chỉ phân phối album Funk Rock.
K300 sáng tác đã khá lâu và có nhiều bài đóng đinh cùng nhóm Thủy Triều Đỏ, đã từng được tặng thưởng Bài hát Việt với ca khúc Hai người lính. Nhưng âm nhạc chưa bao giờ định vị được anh trong thị trường chính thống. Nhưng đó có thể là một sai lầm nào đấy của thị trường còn bản thân K300 vẫn cứ để mặc cho âm nhạc của mình đi theo hướng nó muốn. Và giờ, khi album Funk Rock đã ra lò, hỏi anh một lần nữa “có sợ không?” thì nhận được câu trả lời “Tôi chỉ sợ khi mình nằm xuống mà thôi”.
(Theo Thethaovanhoa.vn)