Khuất sâu trong một con hẻm ở đường Huỳnh Văn Bánh nối dài là một ngôi chợ nhỏ bán hàng rong. Hòa lẫn trong tiếng rao bán thịt thà, dưa muối… người ta còn nghe thêm tiếng trống nện đùng đùng, tiếng guitar chát chúa và một giọng hát bão tố vang lên. Đã hơn một thập niên nay, con hẻm chợ ấy đã quen với những âm thanh rock chát chúa ấy. Đó là đại bản doanh của Sagometal, một trong những nhóm rock có tuổi đời lâu nhất ở Sài Gòn.
16 năm không mệt
Nhóm rock huyền thoại của Anh, Rolling Stones vừa kỷ niệm 50 năm ngày thành lập, kỉ niệm nửa thế kỷ họ vẫn lăn cùng rock. Tại Việt Nam cũng mới đây, 15/6, tại nhà văn hóa quận 11, một trong những nhóm nhạc rock được nể trọng tại Sài Gòn, Sagometal, cũng kỷ niệm 16 năm ngày chính thức ra đời. Có điều, nơi họ tổ chức lại khá xa trung tâm thành phố và không được nhiều người biết tới. Không băng rôn quảng cáo, không báo chí đưa tin. Trong đêm hôm ấy, những rock fan một thời máu lửa không thấy xuất hiện, phần lớn là những bạn trẻ sinh viên và người quen của ban nhạc cùng nhau kéo đến chúc mừng. Kỷ niệm 16 năm không hoa và nến nhưng những cánh tay giơ cao trong đêm hôm ấy cũng phần nào làm ấm lòng ban nhạc mà tiêu chí đeo đuổi của họ từ đó đến nay không bao giờ gãy đổ: Theo rock tới cùng.
“Cả cuộc đời tôi, dù làm bất cứ nghề gì thì cuối cùng vẫn chọn rock. Rock như thể dòng máu chảy trong tôi và nếu làm bất cứ gì để kiếm sống tôi cũng xoay quanh nó mà thôi”, Trung Thành, thủ lĩnh, tay guitar chính của ban nhạc, năm nay vừa bước vào tuổi 56, tâm sự. “Đại bản doanh” của ban nhạc đặt tại nhà anh, một ngôi nhà nhỏ trong căn hẻm chợ ồn ào. Cả nhóm tập tuần hai buổi, giờ sinh hoạt cũng trùng với giờ chợ buôn bán “để khỏi bị nói và âm thanh cũng bị tan loãng đi”. Phòng tập rộng chừng 8m2 nóng chảy mỡ. Cả 4 bức tường không gắn thiết bị cách âm, chỉ có mỗi cái nệm mút đặt sau lưng tay trống để bít cái cửa sổ nhỏ. Ba cái quạt nhỏ chạy hết tốc lực cũng không làm nhẹ bớt những giọt mồ hôi chảy ròng ròng trên gương mặt các thành viên. Tay hát chính, Phạm Tường An dí sát micro vào miệng, hát Fear of the dark và rồi các thành viên còn lại nhắm nghiền mắt và đẩy mình rơi vào một cảm giác lâng lâng.
Bao nhiêu năm nay Sagometal tự tạo cho mình một sân chơi để được lâng lâng như thế. Không diễn ở sân khấu lớn thì trình diễn ở sân khấu nhỏ, không thành phố thì ngoại ô, vùng ven, miền Tây hoặc tự “gầy độ” trong những quán cà phê bạn bè… Cả nhóm vẫn chăm chỉ tập ở nhà để duy trì phong độ, giữ lửa và tập những sáng tác mới.
Năm 1992, Trung Thành đi ròng rã 4 năm trời để chơi rock và thời kỳ này anh lấy vợ vợ phía Bắc. Tấm ảnh minh chứng cho một thời rock Sài Gòn chinh chiến phương xa
Miệt mài giữ lửa
Sagometal thành lập vào năm 1996 khi rock Sài Gòn đang ở đỉnh vinh quang. Tên nhóm được cây guitar Trung Thành đặt theo đúng tinh thần mà nhóm theo đuổi: metal, rock kim loại. Càng về sau này chất metal của Sagometal càng nặng hơn, nhóm chơi từ Metalcore cho đến Melodic Death và hiện đang tìm hiểu thêm dòng quái vật, Brutal Death. Đây cũng là một trong những nhóm nhạc được xem là có trau dồi và cập nhật nhất những dòng chảy mới của rock. Họ không ngại những xu thế mới, tìm hiểu, khai thác và nâng cấp mình.
Năm 1996 Sagometal với đội hình gồm những tay chơi rock máu mặt như Trung Thành, Quốc Hùng, Phúc Hưng… sáng Chủ nhật nào cũng có mặt tại Hội quán trẻ, một sân khấu nhỏ trong Công viên Hoàng Văn Thụ. Ngày ấy, Hội quán trẻ là một sân chơi rock nổi tiếng, cùng với Đồi Hoa Vàng ở Kỳ Hòa, Đầm Sen, Nhà văn hóa Thanh Niên (một thời gian ngắn) những nhóm rock Sài Gòn có được những sân chơi rock chất nhất. Sagometal cùng Da Vàng, Atomega, Thiên Thanh, Đen & Trắng, Sinco, Hori- zon, Tia Chớp, Buổi sáng… từng làm “nổ tung” sân khấu lúc bấy giờ. Người ta vẫn còn nhớ Quang Thắng của nhóm Atomega hát Giáo đường nguyên tử, Đạt Cận của Da Vàng hát Come Together, Ba Con mèo thắp lửa với I hate myself for loving you, Ngọc Lễ của Đen & Trắng nhắm nghiền mắt và hát Still loving you… Ở dưới là hàng nghìn cánh tay vẫy theo, những tiếng hò reo khản giọng. Nhiều người vẫn nhớ như in Quốc Hùng của Sagometal vừa chơi bass vừa hát Rock will never die, một ca khúc nổi tiếng của nhóm M.S.G, lúc ấy Quốc Hùng còn chơi nổi khi thêu luôn tựa bài hát vào chiếc quần da đang mặc.
Hồi đó các hãng băng đĩa cũng khá chịu chơi với rock. Năm 1997, Bến Thành audio tổ chức một đêm rock quay hình với gần 10 nghìn khán giả và quy tụ gần hết những nhóm rock nổi nhất Sài Gòn. Những Đêm nhạc xanh tại Nhà văn hóa Thanh Niên năm 1996 lúc nào cũng có vài nghìn khán giả. Thời điểm ấy Sagometal được xem là nhóm metal hạng nặng. Chất nhạc họ chơi bao giờ cũng máu lửa, thậm chí nhiều khi tay guitar Trung Thành còn định đập cả đàn. Những năm đầu 2000 nhiều người hay kể về chuyện chơi guitar bằng răng của nhạc sĩ Hoài An nhưng thực tế Trung Thành đã chơi “chiêu” này từ 10 năm trước đó (tất nhiên chuyện này chỉ lạ ở Việt Nam mà thôi, còn thế giới ai cũng biết đó là tuyệt chiêu của Jimi Hendrix). Trước khi thành lập Sagometal, Trung Thành lại đem rock chinh chiến… phía Bắc. Năm 1992, nhóm của anh chơi tưng bừng 3 đêm liên tục tại Cung Hữu nghị Việt – Xô và được xem là nhóm rock đầu tiên chơi ở Hà Nội. Trung Thành kể lại rock lúc ấy ở phía Bắc còn khá lạ lẫm nên nhiều người rất thích. Cả đoàn đi trên chiếc xe du lịch căng băng rôn Rock Sài Gòn và ở đâu cũng được đón tiếp. Lưu diễn, tiền vào rủng rỉnh, mỗi người trong nhóm thậm chí còn tậu được một chiếc mô tô. Đến Quảng Bình, chẳng biết fan hâm mộ thế nào lấy cắp luôn cái nắp bình xăng. Vì yêu mến các nghệ sĩ, lần đầu tiên trên báo Công an Quảng Bình có đăng tin truy tìm chiếc nắp bình xăng xe bị mất! Trên đường, nghe điện thoại bạn bè nói phong trào rock ở Sài Gòn “đang lên dữ lắm”, Trung Thành liền quay về và sau đó ít lâu thành lập Sagometal.
Một thời chinh chiến
Sagometal là một trong những nhóm rock “khỏe” nhất. Họ sẵn sàng đi bất cứ đâu và ở chỗ nào cũng rock tới bến. Nhóm chơi tại Hội quán trẻ suốt 4 năm trời, từ 1996-2000, sau đó chơi tiếp với RFC (Rock fan club) và đi lưu diễn ở nhiều nơi, lên cả truyền hình trực tiếp.
Nhưng không phải lúc nào mọi chuyện cũng tốt đẹp. Năm 2007, Sagometal cùng nhiều nhóm rock phía Nam và phía Bắc tham dự cuộc thi Superband, liên hoan các ban nhạc trẻ. Lúc ấy, rock đang bắt đầu được chú ý trở lại và sự xuất hiện của Thủy Triều Đỏ, Sagometal, Unlimited, Lazee Dolls… rất được chờ đón. Lúc ấy, Sagometal đã chơi một sáng tác của nhóm có tên Điện Biên Phủ, trong đó có đoạn điệp khúc rất hay như “Chiến trường Điện Biên tràn ngập khói súng/ Chiến trường Điện Biên tràn ngập máu nóng/ Chiến sĩ Điện Biên hy sinh cho đất nước”… Bài hát này làm những rock fan gợi nhớ đến Bạch Đằng Giang của Da Vàng “Kìa những cọc nhọn vẫn vươn mình trong sóng nước và bóng mẹ già đứng bên thềm chờ quân đến. Mặt nước hào hùng đã in hình bao chiến sĩ, cầm giáo vượt ngàn chống quân thù vì đất nước”. Bài hát được vỗ tay nhiệt liệt. Nhưng đáp lại, chương trình Superband phải rút lại thời lượng phát sóng và kết thúc sớm trong lặng lẽ. Tuy không chính thức được nói ra nhưng ai cũng hiểu chương trình bị rút vì rock “dữ” quá. 5 năm trôi qua, Superband đã không còn trở lại.
Sagometal có rất nhiều sáng tác riêng. Chủ đề của họ thường hướng đến là chiến tranh, bệnh tật, nghèo đói…Nửa cuối thập niên 1990, khi rock đang ở cao trào, Atomega tung ra album Đất Mẹ (1997), Da Vàng có S.O.S (1998) thì Sago- metal chỉ lưu diễn và lưu diễn, một album cho riêng mình chưa bao giờ được nghĩ đến. Phải đến năm 2003, sau khi một vài thành viên gốc ra đi, người thì ra nước ngoài, người mất vì… rượu thì lúc đấy Trung Thành mới quyết định làm một album để đánh dấu chặng đường gần 10 năm ra đời Sago- metal. Những đôi tay là album đầu tiên của nhóm với thể loại chủ yếu là Melodic Death. Nhiều người cho rằng album này là những gì xứng đáng cho những năm miệt mài lao động với niềm đam mê bất tận của Sagometal.
Rock Việt bắt đầu đi xuống khi dòng nhạc thị trường lan tỏa. Lúc ấy Sagometal người ra đi người ở lại. Phải đến năm 2006, khi Phạm Tường An xuất hiện thì đội hình Sagomet- al mới thật sự ổn định cho đến hôm nay. Phạm Tường An không lạ với giới nghe rock, anh từng cùng Phan Hoàng Thái phụ trách chương trình Rock On The Radio trên Đài TNND TP.HCM. Cũng năm đó, Sagometal mời được một “anh hùng giấu mặt” ra ánh sáng. Đó là tay trống Cao Gia Hưng, người mê rock điên cuồng, chơi trống từ thuở bé nhưng phải đến năm 38 tuổi mới thật sự vào nghề. “Tôi vào nghề khi người ta đã ra nghề nhưng chẳng sao cả, tôi muốn không chỉ rock kiếp này mà còn rock tiếp kiếp sau”, Gia Hưng tâm sự. Cùng năm đó, nhóm đánh dấu thời kỳ mới của mình bằng album Thiên đàng và địa ngục. Có thể nói với sự xuất hiện của Phạm Tường An thì album này đánh dấu một sự thay đổi lớn về cách chơi và những bài hát trong album đúng chất Sagomet- al nhất, những đề tài cuộc sống được làm đậm đà. Bạn có thể nghe lại những Baghdad khói lửa, Khúc nhạc thiên đường, Ngày tận thế… để thấy ca từ và chất nhạc của Sagometal ngoài sự già dặn còn có thêm sự trẻ trung và đầy máu lửa. Hiện Sagometal đang tập luyện chăm chỉ để chuẩn bị ra album thứ ba với những sáng tác mới toanh. Nhóm vừa có thêm một tay guitar người Mỹ tên Tony Romero. Khi được hỏi có lo lắng về chuyện phát hành và lợi nhuận hay không thì chẳng ai nói gì. Họ tâm niệm rock không nuôi sống được bản thân nhưng đã là tình yêu thì không bao giờ nói lời hối hận.
Click vào hình để xem hình lớn
Click vào hình để xem hình lớn
Click vào hình để xem hình lớn
(Theo THVH)