Một vài con số của năm 2013: 16.000 fan đã có mặt khi Metallica biểu diễn, và là 10.000 với Iron Maiden, trong khi đó chưa đến 300 xuất hiện để thưởng thức Behemoth (và nhóm nhạc Hour of Penance đã chấp nhận đánh lót cho các satanist Ba Lan), hơn 200 với Chthonic, gần 200 với The Ghost Inside, chưa đến 100 với Chelsea Grin. Cũng tại Singapore, ban nhạc hardcore bốc nhất Nhật Bản hiện nay (Crossfaith) đã chung sân với Bring Me the Horizon, thứ hardcore thời thượng sinh ra để chinh phục các bản xếp hạng tại sân Hard Rock Café Sentosa, là nơi cách đó ít lâu đã chứa chấp Deftones cận-huyền-thoại.
Metallica tại show diễn ở Singapore hồi tháng 8/2013
Đó là chưa kể đến loạt các nghệ sĩ indie, alternative, synthpop, post rock …, khó lòng liệt kê cho rốt ráo vẫn đều đặn hớp hồn lứa khán giả trẻ trung hơn (nhiều), bên cạnh, lẽ đương nhiên, những headliner thành danh từ mươi năm về trước, như The Cribs (đã đến Việt Nam trong năm nay). Nhìn chung, 2013 là một năm khá yên ắng của extreme metal Singapore, khi nhà tổ chức Cynical Sounds đã có một năm im tiếng, cũng như 2 quốc bảo Wormrot và Rudra (band death metal gốc Ấn). Tuy vậy, hai (nhóm) nghệ sĩ Singapore đặc sắc cũng đã đến Việt Nam năm 2013 vừa qua, đó là các thành viên của The Observatory, nhóm experimental alternative kỳ cựu, và bộ đôi dreamfolk aspidistrafly (thuộc Kitchen Label).
Đầu năm 2014, tương tự như Thái Lan, nhà tổ chức Street Noise đang cho thấy một xu hướng hoài cổ rõ rệt, nhưng cũng một phần lý do nằm ở lịch lưu diễn của các nghệ sĩ hàng … cao niên*. Đơn cử là nhóm technical thrash Havok, trong tour diễn mang tên “Unnatural Selection” oanh tạc vùng Đông Nam Á. Lý do khác, không khó hiểu, nằm ở thẩm mỹ và bề dày thưởng thức của nhà tổ chức, hài hòa nhưng không thiếu tinh tế – một tiêu chí quan trọng mà ở Việt Nam còn quá thiếu, hoặc quá dễ dãi vì nhiều nguyên nhân khác nhau.
Havok thật ra đã liên hệ với một nhà tổ chức tại Việt Nam nhưng không thành công.
Bao quát hơn, extreme metal chỉ có thể phát triển mạnh mẽ khi các thị hiếu khác, đại chúng, “bình dân” hơn trong cả rock và metal được thỏa mãn, dù là xưa hay nay. Ở Singapore, những gì họ có được, hiển nhiên, còn hơn cả thỏa mãn, mà gọi là ứ đầy, bão hòa nghiêm trọng. Minh chứng là BabyMetal, kết hợp giữa idol group và metal của Nhật, sẽ đáp sang Singapore, hứa hẹn sẽ nhấn chìm rockfan bằng lực lượng otaku đông đảo và những tai nghe (mắt thấy) thuần túy hiếu kỳ.
Cuối 2013, Singapore sẽ thưởng thức phần trình diễn của Baby Metal
Cuối tháng 3, Singapore sẽ chào đón Paul Di’Anno trong lần xuất hiện tại Châu Á đầu tiên. Với khán giả trẻ (và đôi khi không trẻ), Iron Maiden có thể chỉ là những Fear of the Dark, Run to the Hills, Flight of Icarus, Seventh Son of the Seventh Son. Nhưng người nghe nhạc có chút thâm niên sẽ nhận ra giọng hát đặc trưng của Paul, người mãi đi vào lịch sử khi gắn liền với 2 album đầu tay, Iron Maiden và Killers.
Cũng tại Singapore, sang tháng 7, rất có thể khán giả được chứng kiến Eric Martin (Mr. Big) và Mike Tramp (White Lion) xuất hiện bằng xương bằng thịt. Giải thích điều này, hãy một lần quan sát hạ tầng giải trí, hệ thống phân phối và sản xuất concert hàng top Châu Á, và bao quát đời sống văn hóa tại Singapore. Một điều chắc chắn, so với Thái Lan, nơi extreme metal, sản phẩm biểu hiện sự quá độ của phát triển xã hội, (hãy) còn có chỗ đứng mạnh mẽ, thì Singapore đã từ lâu thuộc một tầm cao khác. Nhưng ở đó, đam mê vẫn không mất đi chỗ đứng của riêng nó, kể cả những khó khăn, gian khó cũng thuộc một tầm cao … khác.