Categories Cảm nhận

A Sailorman’s Hymn – khúc tình ca của em với biển và anh

Tôi không định nghĩa được tình yêu là gì và có lẽ là tôi chưa hiểu lắm?
có rất nhiều nhà văn đã định nghĩa trong tiểu thuyết mà họ viết, với
bạn thì bạn nghĩ sao ? cảm nhận của riêng tôi, tôi rất muốn được yêu
thương, được chia sẻ với bạn bè những cảm xúc. Trong cuộc sống này, đôi
khi bạn không thể nói ra điều mà bạn muốn nói, bạn cứ cất sâu trong đáy
lòng, đó là những tâm sự, những khó khăn trong cuộc sống, hay một câu
chuyện nào đó, một người con gái mà bạn thầm yêu. Vậy hãy cùng mình
nghe một bài hát để hiểu hơn về tình yêu nhé

{moseasymedia media=http://hehemetal.asvsolution.com/mp3s/A_Sailorman_s_Hymn.mp3 height=80}

Ca khúc A Sailorman’s Hymn của Kamelot

Hai năm, khoảng
thời gian không ngắn, và cũng không quá dài, đó là những tháng ngày Tôi
rất mệt mỏi, có lẽ là công việc mới, hoặc là tôi không còn nhỏ nữa để
tiếp tục viết bài như ngày xưa. Hôm nay sinh nhật, lại già đi thêm một
tuổi, tôi ngồi lục lại đống CD cũ, và thật bất ngờ tôi thấy cái CD tôi
đã rất yêu quý mà thất lạc bấy lâu nay rồi. Để lòng minh theo những
giai điệu của bài A Sailorman’s Hymn tôi nhớ đến một người, trong tôi
giờ đây trào dâng bao kỷ niệm. Tôi viết bài này, chẳng biết có phải nói
về tôi không nữa.

Tôi đã rất yêu âm nhạc, nhất là những bản
rock ballad, cuộc đời cứ trôi, tôi đã từng đánh mất đi nhiều thứ, tôi
cũng đã từng gục ngã, và khó khăn lắm tôi mới đừng dậy được, không biết
tự khi nào, tôi tìm được sự đồng cảm trong những ca khúc mà tôi nghe. A
Sailorman’s Hymn, tên bài hát gợi lên cho bạn điều gì chăng ? một bản
tình ca vô cùng lãng mạng, với giai điệu thật nhẹ nhàng, đưa bạn vào
thể giới nội tâm của một chàng trai đang lênh đênh trên biển, một cô
gái đang đợi người mình yêu bên khung cửa

“Can you hear the sirens resound ?
from the coastline of Ireland tonight
it’s the song of a promising heart
of the souls that the ocean unite…”


http://pix.hehemetal.com/2008/07/30/46b21672.jpeg


Anh ơi ! Anh có nghe không ?
Có tiếng ai hát giữa màn đêm
Quấn theo gió thổi về từ biển khơi xa thẳm
Những lời hứa từ trái tim trong lời ca đằm thắm
Em thả hồn mình cùng đại dương bao la

Đó là một buổi tối, vừa mới xẩm tối thôi, ở
trên bãi biển kia, bên ánh lửa bập bùng, dưới ánh sang yếu ớt của hải
đăng, một chàng ca sĩ đang ngồi hát, chàng nhớ về người con gái chàng
thầm yêu, thật lâu chàng không gặp. Năm tháng lênh đênh trên biên với
sóng to, với gió bão, để giờ đây tất cả được hòa nhập với tình yêu mà
chàng gửi đến người ấy, trong lời ca. Làn gió thổi từ biển về hất tung
mái tóc, gợi lên cho ta một khuân mặt với bao gió sương, từng trải. Giờ
đây chàng đang ngồi trầm ngâm trong im lặng, nhắm nghiền đôi mắt và để
lòng mình hát lên những lời ca đằm thắm cất sâu trong con tim nồng ấm
của chàng.

Năm tháng chàng lênh đênh trên biển, thuyền cứ cập
bến rồi lại đi, chàng vẫn chưa về lại mái nhà xưa, mái nhà, khung cửa,
gọi lại trong tim người ca sĩ bao nhiêu kỷ niệm, chàng nhớ hơi thở của
cô ấy, giọng nói ngọt ngào, vòng tay yêu thương, nó chỉ là những tưởng
tượng, chỉ là hư hảo mà chàng dựng lên khi chàng cô đơn, khi chàng lang
thang về những ngày tháng xưa. Cuộc đời chàng đã không xa rời biển cả,
chàng yêu nó, biển khơi mêng mộng và rộng lớn, tình yêu của chàng cũng
vậy, cũng tràn đầy như đại dương kia, sóng khẽ vỗ bờ nhưng vòng tay của
chàng, theo tiếng sóng rạt rào đưa tình cảm của chàng đến với bờ cát,
đến một không gian hư ảo nơi tim chàng

“…and she stands by the window alone
staring into the rain
she is trying to guide his way home
from the waters that keep them apart…”

Trời lại mưa rồi anh có biết
Em vẫn ở nơi này, ngồi một mình bên khung cửa
Ngắm bầu trời và đếm từng tiếng mưa rơi
Mưa ơi ! mưa sẽ đem anh về với tôi cùng mưa chứ ?
Hay vẫn như những hôm nào ? cứ rơi mãi, rồi lại về với biển khơi

Một
cô gái đang ngồi một mình bên khung cửa, ánh mắt nàng nhìn ra biển,
nàng tìm một con thuyền, một cánh buồm, nàng đợi một tiếng còi tàu báo
thuyền về bến, nàng đợi một người thủy thủ đã bao năm tháng lênh đênh
nơi xa sẽ trở về. Tất cả như nghẹn lại trong lời ca của chàng trai mà
tôi nghe được, chưa bao giờ tôi nghe một ca khúc quấn hút tôi đến thế,
có cái gì đó rất lãng mạng, được dẫn dắt trong tiêng ca buồn mang mát
của chàng trai trẻ, tâm trạng của một người thủy thủ xa nhà, càng đi xa
chàng càng nhớ, tình cảm trong tim càng lớn hơn, và lúc này đây trong
tim chàng, trong hồi ức của chàng đang vẽ lên khung cảnh một người con
gái đang ngồi một mình bên khung cửa, ngồi ngắm bầu trời và đếm từng
tiếng mưa rơi.

Bài hát thật tuyệt vời, không chỉ là những giai
điệu ngọt ngào, không chỉ là những lời ca hòa quyệt với tiếng guita. Nó
làm tôi muốn khóc, tôi cũng đã tìm kiếm một tình yêu đích thực, tôi mòn
mỏi trờ đợi và tự hỏi nó là gì… và rồi trong lúc này đây tôi mới chợt
nhận tình yêu không đơn giản chỉ là những cử chỉ ân cần, những câu nói
yêu thương, hay những món quá đắt tiền mà còn cần có sự cảm thông, sự
hi sinh nữa.

“…so she lights up a candle for hope to be found
captive and blind by the darkness around
firm as a mountain, she never will mourn
timeless awaiting the break of dawn…”

http://pix.hehemetal.com/2008/07/30/324c4252.jpeg

 

Thắp ngọn nến lung linh, em cầu mong con tim em đừng mùa quáng
Núi vẫn rất cao và biển khơi vẫn rộng
Em sẽ cứ vẫn vững lòng khi em nghĩ về anh

Nếu
như ban đầu bài hát đưa chúng ta đên một khung cảnh, một chàng trai
đang ngồi bên bếp lửa, trên những bờ cát với tiếng sóng vỗ, thì giờ đây
lại một khung cảnh hoàn toàn đối lập, từ ” đối lập ” tôi muốn nói là
tâm trạng của cô gái mà chàng trai đã nhắc tới, cô ấy đang thắm những
ngọn nến giữa màn đêm, vẫn là những ánh sáng, nhưng ánh sáng nơi đây
không những xua đi màn đêm, mà còn sửi ấm và thắp lên hi vọng yếu ớt
khi nàng khóc. Không ngẫu nhiên mà lời bài hát lại nói đến những ngọn
nến, rồi bóng đêm, rồi núi cao, biển rộng… phải chăng đó là những gì
người con gái đã trải qua, và vẫn đang phải đối mặt giữa thực tại, nàng
làm tất cả để đợi người con trai nàng yêu trở về. Chàng là ánh sáng dẫn
đường cho nàng trong đêm tối, để giữa màn đêm lạnh kia, giữa ánh sáng
lung linh, giữa những hồi tưởng, hy vọng nàng tìm lại được niềm tin của
mình

can you hear the sailorman’s hymn?
as it comes with the rise of the tide
it is sung where the rainbow begins
as a comfort for tears she has cried

Anh có nghe thấy không !
Ở nơi đây em vẫn hát bản tình ca ấy
Dấu trong lòng bao tình cảm yêu thương
Mưa ơi ! mưa đừng rơi mưa nhé
Tôi đã khóc thật nhiều rồi mưa có biết không

Cả bài hát không hề thấy một chữ “love ”
nhưng vẫn làm cho chúng ta thấy tình cảm bao la, rộng lớn, chàng trai
mênh mông như biển cả, cô gái như muốn mưa ngừng rơi, tình cảm ấy thật
tuyệt vời phải không?

she remains by the window alone
staring into the rain
she is trying to guide his way home
keeps on praying for god to protect him

Trời lại mưa rồi anh có biết
Em vẫn ở nơi này, ngồi một mình bên khung cửa
Ngắm bầu trời và đếm từng tiếng mưa rơi
Mưa ơi ! mưa sẽ đem anh về với tôi cùng mưa chứ ?
Hay vẫn như những hôm nào? cứ rơi mãi, rồi lại về với biển khơi

 

(tổng hợp nhacvietplus)