Kìa những âm thanh của hai cây guitar đang lướt đi đầy mạnh mẽ như bão táp đôi lúc lại vút cao những tiếng lead như những tiếng gió rít xoáy trong không trung, tiếng trống giục giã liên hồi , và lẩn khuất đâu đây trong bóng đêm văng vẳng giọng hát gầm gừ . Đấy chính là “Melodic Death Thuỵ Điển – The Great Gothenburg sound” – “Dark Tranquillity”.
Kìa trước mặt tôi là cả một phòng trưng bày tranh – “The Gallery” . Những tác phẩm nghệ thuật đầy tính sáng tạo với gam màu đỏ ấn tượng , đen huyền bí ,nhìn một cách tổng quát thì toàn thể những bức tranh đều là những nét vẽ đầy cứng cỏi của những cây cọ guitar điện,những chỗ dặm màu hơi đậm của trống nhưng nếu để ý kỹ thì ta sẽ thấy tất cả lại ẩn chứa một sắc thái vô cùng mềm mại , hài hoà . Những nét vẽ không đơn thuần là những đường gãy gọn , đứt khúc một cách cứng nhắc mà lại rất mềm mại , uyển chuyển tựa hồ như được lồng vào đó những giai điệu đẹp…
Bức tranh đầu tiên “Punish My Heaven” xuất hiện với những mảng màu đậm – tượng trưng cho tiếng trống mở đầu đầy khí thế – và tiếp theo đó là những nét cọ được phết cực nhanh nhưng lại rất mềm – tượng trưng cho cặp guitar . Bố cục bức tranh – tượng trưng cho tiết tấu , nhịp của ca khúc – không hề đơn điệu mà biến đổi liên tục đến mức ta có cảm giác như đang lạc vào một mê cung , lúc nhanh , đầy tốc độ nhưng lại có lúc chậm rãi , đầy những gam màu -giai điệu- lấp lánh … Còn phải kể đến cả cách phối màu – giọng hát – một cách rất hoàn chỉnh và hài hoà cùng bố cục của bức tranh , lúc gầm gừ , lúc gào thét , lúc lại cuồng nộ nhưng có khi lại văng vẳng cất cao hoà cùng giai điệu êm ái . Cách phối màu này chúng ta sẽ được gặp lại ở những bức tranh sau bởi lẽ nó sẽ chạy xuyên suốt toàn tác phẩm …
Bố cục của cả phòng tranh – tác phẩm – cũng không hề đơn điệu mà lại rất đa dạng .Có những bức mà sắc màu đen tàn khốc ,sắc đỏ dữ dội là chủ đạo như “The Diving Line” hay “The One Brooding Warning” nhưng cũng có bức tranh mà bạn sẽ phải ngỡ ngàng trước vẻ đẹp đầy thánh thiện , với sắc màu dịu dàng của nắng giữa không gian âm u của bầu trời Đông . Đó chính là Track 8 “Lethe” . Một bức tranh khiến ta có cảm giác lọt thỏm giữa sự tĩnh lặng của bóng đêm đang chờ ánh mặt trời ló dạng bởi đoạn Intro bằng âm thanh đàn thùng quá dịu dàng . Cách phối màu cũng là một điểm nhấn trong bức tranh này bởi giọng vocals rất hài hoà . Bố cục bức tranh là một vòng tròn khép kín , đoạn guitar thùng mở đầu cũng chính là đoạn kết .
Hầu hết không bức tranh nào hoàn toàn đơn điệu một sắc thái mà luôn là sự hài hoà giữa phong cách giận dữ , cuồng nộ của “sự chết chóc” – Death Metal – và những giai điệu êm ái , mềm mại -chất Melodic tuyệt diệu . Những “Edenspring” , “The Emptiness from Which I Fed” là những bức tranh tiêu biểu cho trường phái kết hợp này .
Có 3 bức tranh mà tôi muốn được đề cập riêng sau khi đã tham quan cả phòng tranh . Trước hết đó chính là bức tranh chủ đạo cho toàn tác phẩm : “The Gallery” . Bức tranh được mở đầu bằng những âm thanh guitar rất du dương và nhịp trống đều đặn khiến ta thoáng chút hồi tưởng về những khúc Ballads của những ngày xưa cũ . Nhưng không để khúc intro quá dàn trải lan man khiến người nghe bị loãng , guitar điện đã xen vào một cách rất tự nhiên nhưng chưa vội vàng thể hiện kỹ thuật . Rồi lại chợt ngưng lại để đàn thùng xen vào một khúc ngân nga . Chỉ vài giây sau , guitar điện và vocals Death lại xuất hiện . Trống , guitar , vocals hoà nhịp cho đến phút thứ 1:43 thì cách phối màu đã có sự thay đổi . Vocal nữ xuất hiện với một vẻ đẹp lạ kỳ , đầy thanh thoát và tràn trề sức sống , tình yêu . Chúng ta thấy gì ? Gothic chăng ? Melodic chăng ? Có lẽ đã là quá đủ cho một bức tranh mà từng ấy những mảng màu đè phết , hoà trộn , bố cục biến đổi ấy vậy mà chẳng hề làm ta bị rối . Ngược lại còn khiến ta thêm mê mẩn . Từ phút đó , cách phối màu cũng đã đổi theo , vocals chỉ còn xuất hiện với vai trò phụ mà đã nhường cho những nét cọ guitar mặc sức sơn phết .
Hai bức tranh cuối cùng của tác phẩm , có người nhận định rằng đó là “một khối ngọc bích” còn theo tôi thì chỉ 2 bức tranh đó thôi cũng đã đủ để tạo thành một tác phẩm riêng . “Mine is The Grandeur” … và “… Of Melancholy Burning” . Track 10 là một bản Instrument bằng âm thanh Acoustic hoàn hảo , có lẽ những người nghệ sĩ đã không hề do dự khi cho vào đó phong cách Flamenco – Tây Ban cầm . Tiếng trống rộn rã , guitar réo rắt . Track 10 chính là Intro của Track 11. Và “…Of Melancholy Burning” ,đầy chất Melodic Death của guitar , vocals và lại … giọng nữ . Cuối bài chúng ta lại gặp những giai điệu réo rắt của track 10 . Có lẽ không còn gì có thể hoàn hảo hơn thế nữa .
Đối với tôi , những giai điệu đầy lả lướt , biến hoá của 2 cây guitar đã khiến tôi hoàn toàn mê mẩn . Được viết về Dark Tranquillity và album “The Gallery” với tôi đã là một niềm vinh hạnh , một nỗi tự hào khi được thoả mãn khát vọng bấy lâu . Hãy thử đi biết đâu bạn sẽ nhận ra vẻ đẹp từ cái tên thanh bình mà cũng đầy khát khao khám phá : “Sự Tĩnh Lặng của Bóng Đêm” .
Theo yeuamnhac.com