Categories Review Album

Perpetual Desolation-THE SINS OF THY BELOVED

Perpetual Desolation của THE SINS OF THY BELOVED, tôi đánh giá cao nó và đối với tôi thì đây là một album rất tuyệt vời. Mặc dù không hẳn là perpetual-desolation-the-sins-of-thy-beloved.jpgtoàn bộ album những chỉ cần có một Flame Of Wrath hay Forever thôi thì cũng đã đủ để tôi ngơ ngẩn cả tháng rồi. Những ai không muốn chết bởi Gothic Metal thì đừng đâm đầu vô làm chi. Còn ai muốn chết như tôi. Vâng xin mời.

Flame of wrath – tôi đã nghe đi nghe lại bài này không biết bao nhiêu lần. Lười dịch lyric, nhưng bài này đại ý là nói về một bi kịch trong tình yêu, chàng trai muốn thoát ra, còn cô gái thì lại muốn trói lại, giọng nữ cực kỳ quyến rũ, nhất là đoạn cười và thở, không ngờ con gái khi “cười“ và “thở” lại “tuyệt vời” đến vậy. Keyboard mở đầu với những âm thanh ngân dài và mông lung, không rõ từ đâu vọng đến. Những thanh âm tưởng như nhẹ nhàng sâu lắng nhưng lại ẩn chứa những đau đớn, chịu đựng trong mình. Ít ra thì tôi cũng nghĩ thế. Và như thể muốn cho tôi thấy rõ hơn, tiếng trống oai hùng và mạnh mẽ vang lên, từng nhịp, từng nhịp như nhịp trái tim, nóng bỏng, nhiệt huyết và ấm nồng, đâu đây như còn lẩn khuất cả những âm thanh da diết của đàn dây, cứ thế cứ thế tất cả cùng dội vào tâm trí tôi. Rồi vocal nam Death, đau đớn và đầy phẫn nộ, phẫn nộ bởi chính tình yêu của mình, một tình yêu dường như quá nóng bỏng mà tự thiêu đốt chính mình đi.

The kisses of thine lips without feelings
thine embraces so emotionless.
Thou made love a shameful and wretched thing
the flame of wrath shall on the fall

Và giọng nữ vang lên, hoà cùng là những âm thanh Keyboard – nhảy múa, thánh thót như những tiên nữ đang bay lượn xung quanh. Tôi yêu những thanh âm nhẹ nhàng này, như một làn gió mát thổi qua xua tan đi mây mù. Tôi đã ngạc nhiên, không, phải nói là ngỡ ngàng khi lần đầu tiên nghe ca khúc này. Sự hoà quyện tuyệt vời giữa những âm thanh, keyboard-violon-guitar-drum và đặc biệt là những đoạn đối chọi nhau ấn tượng giữa giọng nam và nữ, cái này thì là đặc trưng thường thấy rồi, nhưng không hiểu tại sao lại có thể có những am thanh quyến rũ đến mức ấy. Một sự quyến rũ chết người, gợi cảm và đầy bản năng. Những tình cảm, những khát khao ham muốn lâu ngày bị kìm nén, âm ỉ nay bùng lên đầy mãnh liệt. Đây là ca khúc ấn tượng nhất trong album.

Forever – một cái tên gắn với nhiều kỷ niệm, chỉ cần thấy tên thôi là đã muốn nghe rồi, và tôi đã không phải thất vọng. Dạo đầu tuyệt vời với Violon-Viola. Hãy nhắm mắt lại và cùng chìm vào những tưởng tượng theo những dòng âm thanh cuồn cuộn chảy hối hả, gấp rút nhưng cũng đầy êm ái và thanh bình. Băng qua những ngọn núi hùng vĩ, xuyên qua những khu rừng thâm sâu, chúng ta về đây, và đêm nay là dành riêng cho chúng ta. Dưới bầu trời đêm lung linh ánh sao này, trong cái giá lạnh huyền ảo của sương mù này, bên hơi ấm và ánh sáng của ngọn lửa đây, hãy cùng nhảy múa. Hãy biến đêm nay thành một đêm đáng nhớ, hãy giải thoát cho linh hồn mình.

Tonight we are all together, tonight we all leave together
Whe the darkness falls we are on our way
Tonight we are all together, tonight we’ll leave together
This is our dream forever, now we are leaving

Tôi yêu Gothic một phần là do những âm thanh đầy mê hoặc của Violon và Keyboard. Hãy chìm mình vào để thấy những làn gió miên man, da diết nhẹ nhàng mơn trớn những linh hồn, thấy những làn khói mong manh hững hờ trôi trong không gian tím thẫm những nỗi buồn, hãy tan ra để thấy rừng cây xao động theo những ánh trăng mờ ảo len lỏi qua từng kẽ lá. Những đôi chân nhún nhảy theo nhịp những con tim nồng nàn, từng giọt sương trong vắt nhẹ nhàng rơi xuống thảm cỏ, lan ra, lung linh phản chiếu những tia sáng. Đêm đang sâu dần.

Now my angel sing for the darkness
forever dancing in this cold winternight

Khi Pandemonium bắt đầu, dường như những âm hưởng từ Flame of Wrath và Forever vẫn chưa dứt, vẫn còn đắm chìm trong những dòng xoáy mà chúng tạo ra, tôi chưa thoát ra được để đón nhận Pandemonium. Có chăng chỉ là chút ấn tượng về những âm thanh lôi cuốn của Violon. Những âm thanh tiếc nuối và xót xa – cho số phận của những thiên thần, khi mà thiên đường sụp đổ, thay vào đó là bóng tối và địa ngục.

Vocal nữ của The Sins Of Thy Beloved đã làm tôi ngỡ ngàng một lần – thì giờ đây một lần nữa lại khiến tôi phải … không biết nói thê nào nữa. Partial Insanity – trên cái nền nhẹ nhàng của Violon vang lên giọng ca của một thiên thần, như một làn khói mỏng manh không hình hài mềm mại và uyển chuyển lướt qua tâm trí ta. Và như để làm tăng thêm tính thiên thần ấy, vocal nam cất lên – quằn quại, đau đớn và doạ nạt. Rùng mình. Người con gái lặng lẽ ngồi bên dòng sông trong chiều đông u ám, không có giọt nước mắt nào trên khuôn mặt dịu dàng và thánh thiện. Nhưng tôi biết rằng em đang giấu kín những nỗi niềm đau khổ. Lẽ nào em muốn từ giã thế giới này? Như là lần cuối, em vang tiếng hát làm xao động cả cỏ cây. Van xin và đầy nước mắt? Tôi không thể nào giữ cho lòng mình thanh thản được nữa rồi. Những cơn gió vẫn lạnh lùng và vô tình gào thét trong không trung. Thì thầm bên tai là những lời của tử thần.

I used to flee safe
in the realm i did create
now i am all alone and cold
all my integrity has vanished
replaced with all the darkness
that’s crawling inside
i realized that i had failed
pain, death, and deceit

Nhẹ nhàng và thanh thản, linh hồn đã chẳng còn vẫn vương gì với cõi trần. Nhưng phải làm sao để thoát ra được thế giới mênh mang này đây, khi mà từng nốt Keyboard rõ ràng, buồn man mác, âm điệu Violon da diết xa sôi đầy nhớ thương cứ ngân vang như muốn níu kéo ta vào trong thênh thang những nỗi buồn.

Perpetual Desolation
– cùng tên album. Một lần nữa hững hờ lướt qua bởi Partial Insanity vẫn còn níu kéo, bài này vocal nam làm chủ đạo. Chuyển qua Nebula Queen – một lần nữa lại muốn nói đến vocal nữ mặc dù bên cạnh đó vocal nam không kém phần ấn tượng, có lẽ đã bị ám ảnh rồi – cái cách phát âm không rõ ràng, nghe luyến láy đến là sợ, những câu chữ phát ra cứ nối liền vào nhau, quyện vào với nhau, mông lung vô định tưởng như lỏng lẻo nhưng lại trói trặt người ta vào bằng những sợi âm thanh vô hình. Thêm một điều ám ảnh nữa chính là tiếng Violon, cứ mỗi khi cất lên là lại đưa ta vào những miên man, nhấn chìm ta trong những xa sôi. Từ réo rắt, bỏng cháy đến nhẹ nhàng, da diết … tiếp theo là The Mournful Euphony rồi A Tormented Soul – dường như sau những ngỡ ngàng, những âm hưởng quá mạnh từ ban đầu vẫn còn vang vọng nên đến những bản sau này tôi nghe thờ ơ, không còn mặn mà lắm. Đơn giản chỉ là nghe chứ chẳng còn cảm nhận được gì. Vẫn là những âm thanh ấy, nhưng không còn hứng thú nữa, chán thật. À, còn bài cuối cùng The Thing That Should Not Be – cover lại của METALLICA. . không biết những ai nghe rồi thế nào, chứ tôi mặc dù yêu Gothic, nhưng vẫn thích bản gốc của METALLICA hơn là bản Cover lại này. Không còn ì ì như trước, thêm Keyboard, giọng nữ , rồi nam death vào, đoạn Guitar Solo thì được thay bằng Violon, nghe khá ngộ và lạ tai. Nghe hay nhưng tóm lại là vẫn không thích bằng bản gốc, chẳng biết tại sao.

 

Theo yeuamnhac.com