Categories Ban nhạc

Michael Amott – hảo thủ guitar

 
Michael Amott sinh ngày 28 tháng 7 năm ở Anh và lớn lên tại Halmstad, Thuỵ Điển. Anh là 1 tay guitar cự phách, 1 nhạc sĩ sáng tác và là người sáng lập ra Arch Enemy, Spiritual Beggars và Carnage, cũng như là thành viên tạo dựng nên Carcass. Là anh trai của Christopher Amott.

Michael bắt đầu chơi guitar từ khi còn rất nhỏ. Anh chịu ảnh hưởng rất lớn từ những bậc thầy như Marino, Dave Mustaine, Michael Schenker. Phong cách của anh là kết hợp những âm thanh réo rắt của cây guitar, những tiếng lead đầy giai điệu không thể quên, những cú riffs như búa tạ bền bỉ, với cặp đôi guitar du dương. Anh khởi đầu sự nghiệp trên 1 tạp chí guitar, và phong cách của anh nhanh chóng được so sánh với Michael Schenker .
 
Michael đồng thành lập nên band Carnage vào năm 1988 với ca sỹ Johan Liiva, và phát hành rộng rãi 2 demo cassette, họ đã thật sự vượt ra khỏi ranh giới “underground”. Tuy nhiên, vì 1 số thay đổi và bất đồng, Carnage chỉ ghi âm duy nhất được album Dark Recollections với sự tham gia của Michael như 1 thành viên trụ cột, và vào đúng thời điểm album này phát hành năm 1990, band nhạc đã tan rã. 

Không kịp nghỉ ngơi, Michael được tuyển mộ bởi chính người đứng đầu Carcass vào năm 1990, và phát hành album seminal Necroticism – Descanting the Insalubrious vào năm 1991. Chất liệu âm nhạc được sử dụng biến đổi 1 cách đột ngột, từ 1 band grindcore, họ lại cho ra đời 1 album sặc mùi death metal, với tiếng guitar của Michael Amott nổi bật trên hết. Sau đó, band nhạc cho ra đời album ăn khách nhất của mình là Heartwork vào năm 1994, đóng góp 1 phần không nhỏ vào việc định hình dòng melodic death metal, bao gồm tiếng lead của Michael, và cặp đôi guitar Michael – Bill Steer.

Tôi đã từng đánh giá thấp album của CARNAGE, “Dark Recollections” .Các album Death Metal của họ ra đời 1 cách khá mờ nhạt vào những năm 90 của thế kỉ trước. Tuy thế mà, “Left Hand Path” hay “Like An Ever Flowing Stream” của CARCASS , là những album hay, mặc dù tất cả thành viên của hầu như đều xuất thân từ CARNAGE, nhưng do đặc trưng riêng biệt của tiếng guitar, đã gây 1 sự chú ý cho bất kì đôi tai nào đã nghe qua.

Là 1 band metal sáng chói, CARCASS đã phát hành rất nhiều album kinh điển mà ai trong chúng ta đều khó có thể quên, như “Exhume To Consume” ,”Symphonies Of Sickness”, “Necroticism”, “Heartwork”.

Nhưng dù sao thì ở Carcass , Mike vẫn không có nhiều đất dụng võ, bởi vì lúc này Jeff Walker tay bass n, kiêm người lãnh đạo Carcass vẫn có sức ảnh hưởng quá lớn, có lẽ vì thế anh khá mờ nhạt và “im lặng” . Và sau này khi 1 tay lèo lái “con tàu” Arch Enemy, Mike mới bộc lộ hết tài năng thần sầu quỉ khốc bên cạnh cánh tay mặt đắc lực là người em trai Christopher Amott. Có lẽ vì thế nên Arch Enemy đã tiến 1 bước rất xa so với Carcass.

Michael rời Carcass vào năm 1993 với mong muốn tìm kiếm 1 cái gì đó mới mẻ hơn, anh quyết định hình thành 1 band nhạc rock có tên là Spiritual Beggars. Band đã phát hành album đầu tay của mình là Spiritual Beggars vào năm 1994, đã đứng đầu các bảng xếp hạng của châu Âu với tổ chức Music for Nations, phát hành Another Way to Shine vào năm 1996.

 

 
Vẫn nặng nợ với extreme metal, Michael đã kí kết 1 hợp đồng với 1 hãng ghi âm còn khá non trẻ của Nhật là W.A.R. Records vào năm 1996, để tiến hành ghi âm 1 dự án với dáng vẻ đặc trưng của Carcass, với album Heartwork mà ngày nay được coi là kiệt tác của dòng melodic death metal . Michael đã liên hệ với ca sĩ gốc đầu tiên của Carnage là Johan Liiva, cùng với em trai mình là Christopher Amott, người đang theo học 1 nhạc viện lúc bấy giờ, họ đã hợp thành Arch Enemy. Với sự tham gia của tay trống Daniel Erlandsson, album đầu tiên của band, Black Earth vốn chỉ được xem như là 1 dự án nhỏ, nhưng single đầu tiên, “Bury Me An Angel” nhận được những lời tán thưởng không thể ngờ tới từ chương trình MTV Rocks! của Nhật Bản. Vào năm 1997, Arch Enemy kí được hợp đồng với nhãn hiệu khổng lồ của Nhật là Toy’s Factory, họ được mời tiến hành những tour lưu diễn vòng quanh nước Nhật. Michael quyết định tập hợp đầy đủ đội hình các thành viên với tay trống Wildoer (Darkane) và tay bass Martin Bengtsson.

Sau tour diễn vòng quanh nước Nhật, Michael trở lại Spiritual Beggars và cho phát hành Mantra III vào đầu năm 1998, có thêm Per Wiberg trong vai trò keyboard. Tháng 4 cùng năm, Arch Enemy trở lại với Stigmata, album đầu tiên của họ phát hành vượt ra khỏi Nhật Bản, đầu quân với hãng Century Media records. Album đã được thành công nhất định, và Arch Enemy lưu diễn không mệt mỏi đến hết năm. Track nhạc Bridge of Destiny là 1 trong những bài hát tôi ưa thích nhất của Arch Enemy. Đặc biệt là khúc outro tuyệt hảo, thể hiện rõ nhất tài năng của Michael. Bạn sẽ có cảm giác thế nào nếu những dây thần kinh đang căng ra hết mức với những thanh âm chát chúa, thì bỗng dưng chùng xuống và tan lịm ra với câu solo lead ngọt ngào tha thiết đến sững sờ. Cứ như 1 người cố hết sức để trèo đến đỉnh cao rồi trong tích tắc, tuột tay rơi xuống vực thẳm. Và đó là 1 nỗi đau dằng xé. Cho đến bây giờ, mỗi lần nghe, cái cảm giác đó vẫn không mất trong tôi. Kì lạ. Trở lại với bài viết. Vào cuối năm 1998, Michael cũng tham gia vào album của Candlemass , mang tên Dactylis Glomerata .

Arch Enemy trở lại vào năm 1999 với Burning Bridges và Burning Japan Live, đánh dấu sự ra đi của Johan Liiva. Michael đã tiếp tục cho ra đời Ad Astra với Spiritual Beggars vào năm 2000, sau đó trở lại với Arch Enemy , tuyển mộ 1 tân binh mới là cô ca sỹ “amateur” người Đức Angela Gossow để thế chỗ cho Liiva. Arch Enemy phát hành vào năm 2001, và band đã có 1 bước ngoặt lớn với sự có mặt của gương mặt mới này, tên tuổi của AE lúc này đã thật sự biết đến trên khắp thế giới. Arch Enemy tiếp tục thực hiện các tour lưu diễn toàn cầu để quảng bá cho Wages of Sin, và Michael không thể dành thời gian cho dự án Spiritual Beggars của mình đến tận năm 2002, anh mới phát hành On Fire với Music For Nations. Burning Angel – một trong những ca khúc hay nhất album, xác nhận lại vai trò quan trọng của Michael với những đoạn intro bão táp quen thuộc nhắc nhớ tới Hangar 18 của Megadeth .Và rõ ràng Michael bị ảnh hưởng rất nhiều từ Dave, âu cũng là điều dễ hiểu. Nhưng có quá lời không khi cho rằng, Burning Angel đã vượt hơn Hangar 18 một chút . Vì dẫu sao, cho đến giờ Megadeth vẫn là 1 tượng đài bất khuất của Thrash Metal và Arch Enemy chỉ mới là 1 band nhạc đàn em. Tôi sẽ tôn trọng thứ bậc mà không loạn ngôn tán tụng Michael quá lời. Vào năm 2003, Arch Enemy phát hành album Anthems of Rebellion với hãng Century Media, và lần đầu tiên, video clip của nhóm có mặt trên US MTV với bản hùng ca “We Will Rise”. Band đã thực sự có những thành công nhất định đáng kể trên toàn cầu, họ lưu diễn không ngừng cho đến khi phát hành album của mình là Doomsday Machine, đánh dấu sự ra đi của Christopher Amott, anh này phải hoàn tất khoá học của mình tại Nhạc viện. Mở ngoặc 1 chút là tôi đã lấy title của track 3 trong album này làm nickname của mình, rất ngẫu nhiên. Vì đây không hẳn là bài hát tôi thích nhất của AE, nhưng có lẽ tôi bị thu hút bởi cái điệp khúc “One for all – All for one.We are strong – We are one.Nemesis”. Có chút gì hào hùng và đầy tính … đoàn kết. Mặc dù ý nghĩa thật sự của nó là “nữ thần báo ứng”, đầy vẻ khắc nghiệt và có lẽ, tôi chẳng bao giờ muốn mình là kẻ như thế. Tiếp tục với bài viết. Michael đã trở lại với Spiritual Beggars vào năm 2005, phát hành album Demons . Anh cũng đồng thời tham gia vào The Haunted’s One Kill Wonder như 1 tay guitar solo trong bài hát “Bloodletting”, và trong album vừa phát hành của Kreator vào năm 2005, “Enemy Of God” trong “Murder Fantasies” .

 
Trong năm 2006, Amott tham gia lồng tiếng cho buổi diễn Adult Swim show Metalocalypse. Trong 1 phần có tên gọi là “Snakes ‘n Barrels”, anh lồng tiếng Snakes ‘n Barrels, thế cho tay bass Antonio Tony DiMarco Thunderbottom, người đã hoàn toàn mất trí nhớ trong suốt bài hát đầu tiên của show diễn sum họp. 

Hiện nay, Michael đang rất bận rộn lưu diễn và ghi âm các sáng tác mới với Arch Enemy, và đồng thời cũng có ý định sẽ trở lại Spiritual Beggars trong tương lai gần.

http://pix.hehemetal.com/2007/store/Arch_Enemy_WFF_2006_III_by__1b5b805b.jpeg

Ngày 25 tháng 9 tới đây, album 2007 của Arch Enemy mang tên Rise Of The Tyrant sẽ chính thức phát hành. Nhưng có lẽ rất nhiều fan đã “nghe qua” bản promo của nó. Và có lẽ nếu cho phép tôi bày tỏ quan điểm cá nhân, thì với album này, Arch Enemy quả thật vẫn là 1 con khủng long sừng sỏ của dòng melodic death metal, họ không làm tôi thất vọng 1 chút nào mà ngày càng khiến tôI đắm đuối hơn. Nhất là những câu riff của Amott, vẫn tê tái đến … nao lòng. Với tất cả niềm hy vọng cũng như bằng tất cả sự chờ đợi, mong rằng Arch Enemy nói chung sẽ tiếp tục vững chãi trên con đường chinh phục thế giới metal huyền ảo, và Michael nói riêng, với mái tóc đỏ cùng cây guitar của mình mãi có 1 chỗ đứng vừng chãi trong lòng người hâm mộ.

Tôi xin kết thúc bài viết của mình ở đây. Bài viết còn nhiều hạn chế nên nếu có sai sót thì rất mong các bạn góp ý kiến để sửa chữa.