Categories Ban nhạc

Tristania

Các thành viên là :

 

-Vibeke Stene: vocals
-Morten Veland: guitars, vocals (EX)
-Anders H. Hidle: guitars, vocals
-Kenneth Olsson: drums
-Rune Osterhus: bass
-Einar Moen: keyboards

Lúc đầu cô ca sĩ giọng soprano Vibeke Stene chưa tham gia Tristania , những sau khi có được cô , Tristania dường như đã có một ý tưởng lớn cho thứ âm nhạc mà họ sẽ chơi sau này. Tristania đã cho ra 2 băng demo và 3 album : Widow’s weed (1997), Beyond The Veil (1999) và World of glass (2001) với hãng đĩa Napalm Record.

Đĩa World of glass ra đời trong hoàn cảnh tay guitar và cũng là người sáng tác chính Morten Veland chia tay với Tristania vì lí do cá nhân và ban nhạc phải mời Ronny Thorsen từworld-of-glass.jpg những người đồng hương Trail of Tears để tạm thay thế, nhưng đĩa nhạc này vẫn không hề làm các tín đồ của họ phải thất vọng mặc dù các bài hát là do tay keyboard và tay guitar còn lại viết . World of glass được đánh giá là vẫn giữ phong cách của đĩa nhạc trước – Beyond the Veil – chỉ có khác ở chỗ là đã được tăng cường các âm thanh điện tử và acoustic, vì vậy tôi tạm cho đĩa nhạc này mang phong cách truyền thống của Tristania . Tôi thì không biết đĩa Beyond The Veil nó ra làm sao, chỉ có điều là cảm thấy rất thích World of Glass , âm nhạc của nó có một vẻ riêng , lãng mạn bay bổng hơn theo kiểu melodic chứ không chỉ theo lối mòn bí ẩn , huyền hoặc như các nhóm gothic khác. Một thứ âm nhạc có phong cách và đa chiều , một sự kết hợp mang âm hưởng mới lạ của những cây guitar , keyboard , piano , violin , dàn đồng ca kiểu nhà thờ , một giọng death gầm gừ và đặc biệt là một giọng soprano có cánh . Phải nói rằng Vibeke Stene có một chất giọng đẹp, trong sáng , cô đóng một vai trò không nhỏ trong đĩa nhạc này. Khi so sánh cô với một số nữ ca sĩ khác như Sharon Den Adel, Liv Kristine … một trang web nước ngoài có nhận xét : Vibeke không chỉ có một giọng hát kĩ thuật ,dầy dặn, lãng mạn như các nàng kia ,đôi khi trong tiếng hát của cô còn có sự cào xé dằn vặt mà lại rất đẹp . Điều đó tôi cho là thể hiện rất rõ trong đĩa World of glass, có những lúc giọng hát của cô mượt mà ,êm ái như khiến tôi lạc vào một giấc mơ , khiến tôi thấy như người yêu đang thủ thỉ bên tai thì cũng có lúc giọng hát cao vút lrrn theo một giai điệu khác hẳn làm tôi lại ngỡ như đang nghe người ấy đay nghiến, chì triết khi giận dỗi . Thật tuyệt vời ! Ngoài ra không thể không kể đến vai trò của giọng death và dàn đồng ca , đã không chỉ làm nền rất đạt cho Vibeke mà còn tự có một ngôn ngữ biểu cảm riêng để không bị chìm lấp sau cái bóng của cô.

Về guitar , bass và trống chắc là cũng không nói được gì nhiều , tất cả đều là những nhạc công giỏi những đạt đến mức suất sắc thì có lẽ là chưa ( có lẽ đây là đặc điểm khiến gothic và power không được tôn sùng bởi những nhạc cụ cơ bản của rock lại không có vai trò nổi bật ) . Nhưng thực sự tôi thán phục khả năng sáng tác và hoà âm của họ . Một trong những sáng tạo tuyệt vời của Tristania mà tôi chưa thấy bao giờ là họ đã đem vào âm nhạc của mình một cây violin . Trước đây cũng đã có một Ebony Tears với tiếng đàn violin đặc chưng làm tôi say mê, nhưng tiếng đàn đó mang đậm hơi thở của âm nhạc dân gian Scandinavi, gợi tới những điệu nhảy Bắc Âu truyền thống còn tiếng đàn trong World of glass lại khác , nó lịch lãm hơn với phong cách tân cổ điển . Nhưng nếu chỉ có thế thì chưa có gì đáng nói vì tôi thấy thỉnh thoảng trong các bản nhạc dance cũng có những âm thanh violin với hơi hướng tương tự . Đáng nói là ở chỗ này : xưa nay trong dàn nhạc, violin được xem như bà hoàng vì âm thanh của nó rất giống tiếng hát của con người ( thế nên mới có giai thoại về người thợ đàn của dòng họ Stradivarius vì say mê một giọng hát thiên thần mà cả đời dày công làm một cây đàn có âm thanh sánh ngang với giọng hát đó ) , quả thật trong World of glass , cây violin dường như đóng vai trò như một vocal thứ 3 với sự biểu cảm gây cho yôi một ấn tượng rất mạnh mẽ dù xuất hiện không nhiều . Ví dụ điển hình của sự biểu cảm này là trong bài hát thứ tư – Lost – khi gần kết thúc, lúc mà accord và bass đang chặt điên cuồng trong điều trống dồn dập thì cây violin chợt rít lên , đay nghiến tựa như một thiên thần đang nổi giận vậy, nghe đoạn đó tôi như nghẹt thở , âm thanh khó nghe ấy , trong lúc đó sao lại có thể đẹp đến thế? Thật không còn biết làm gì hơn là nghiêng mình thán phục…

Theo ttvnol