4000 rainy nights – 4000 đêm mưa tuyệt vọng


Khi lần đầu nghe “4000 rainy nights” của Stratovarius tôi đã có 1 cảm giác ” bài hát này sẽ gắn bó với cuộc đời của mình ” càng nghe tôi lại càng thấy sự chiêm nghiệm của mình là chính xác, sao vậy? Điều này tôi không thể lí giải được, chỉ biết đó là cảm xúc của tôi chợt nảy sinh muốn đem mưa trở về……….
Tôi thích cảm giác tắm mưa , cảm giác lạnh run người, bàn chân ko còn cảm giác nữa, mọi thứ cứ thế mà run cầm cập, thích cái cảm giác khi buồn bã, có thể khóc trong mưa mà,haha, i’m do my cryin in the rain và phải nói khóc trong mưa là cái cảm giác tôi thích nhất, vì khi đó có thể khóc thoải mái, khóc thật lớn, mà mọi người chả ai biết vì mưa ầm ầm mà,nước mắt mình có chảy nhiều cách mấy cũng thấm tháp vào đâu so với mưa,ai mà có biết cũng chả ai để ý vì mưa, mưa tuyệt thật

 

These empty days are filling me with pain
After I left it seems my life is only rain

Những ngày tháng dài vừa qua thật sáo rỗng chỉ còn lại những nỗi buồn.
Từ ngày ra đi cuộc đời còn lại gì ngoài những cơn mưa

 

Nghe lời hát mà thấy nhẹ người, uh thì cứ để mưa rơi đi, có ai lại giữ được những hạt nước mưa năng trĩu đó muh cứ khăng khăng rain must fall chứ ,nhớ cái cảm giác lạnh ngắt lúc đó thiệt ớn, âm thanh cứ dập đùng đùng vào màng nhĩ……… tiếng mưa rơi, tôi yêu âm thanh ấy.Dòng đời cứ trôi, trôi mãi không dừng cuốn con người vào cơn lốc bất tận của nó. Đến khi ta mệt nhoài vì những bon chen của đời thường, đến khi nỗi đau, nỗi buồn như đang cào xé con tim, ta ngồi lại, lắng nghe những giai điệu trữ tình của ballad, trái tim như se lại, tâm hồn chai cứng cũng phải chùng lại, để mặc cho cảm xúc trôi dạt nơi nào.

 

My heart is longing to the better times
When everything was still so fine

Trái tim còn lại những khát khao cho một ngày mai tươi đẹp.
Khi mọi thứ trong tôi vẫn còn tốt đẹp

 

(đoạn này hơi nhảm, thông cảm)

 

Mỗi khi trời mưa, tôi có thói quen lội ra đường nhìn những đôi bạn trẻ tung tăng tung tăng dưới mưa để nhớ …….. hắn_1 kẻ wá lâu rồi không gặp mặt
Lần đầu tiên gặp nó thì tôi và nó có là gì đâu, nó lại khác giới tính với tôi nữa chứ, !! tôi cũng chẳng có nói về sở thích tắm mưa của mình, nhưng nó lại nói là nó khóai tắm mưa,còn rủ tôi đi …. tắm chung mới tởm!! tôi lúc đó đã nghĩ ” ……….”
Thế mà một hôm tắm mưa, đang tận hưởng cảm giác thì gặp 1 thằng loi choi đang chạy xe cũng cạnh cái bờ kinh Nhiêu Lộc như mình, tất nhiên là chạy chậm chậm ( lù đù như con gà rù ) chứ ko như cái đám lố lăng đang chạy trốn cơn mưa quí giá cùng 1 đống áo mưa lòe loẹt màu mè, tôi chạy lên nhìn mặt thử thế là từ đó hễ có mưa thì 2 đứa đi tắm mưa chung, chạy vòng vòng, tâm sự mọi chuyện và cho đến khi người khô ráo thì về !!
1 tháng rùi thằng đó ko online, nhớ wá

 

Hình như mới lúc nãy thôi, trời có trút vội 1 cơn mưa hơi bị lớn ,ngồi trong nhà thấy buồn , phải chi lúc này mình đang long nhong ngoài fố kia, sẽ trút áo mưa ra , ngửa mặt lên trời, nheo mắt với đám mây đen thui 1 cái rồi lê bước tiếp
Có tiếng gió lùa ngoài kia khẽ lắm, khi Stratorvarius tấu điệu nhạc vang lên chậm và dịu dàng giữa đêm thênh thang. Và tôi lại nảy ra thêm một ước mơ xa xỉ, tết những âm thanh da diết ấy vào gió để tiếng nhạc vắt qua những nhành cây trong vườn trong cái chạm thật khẽ của gió vào lá. Những chiếc lá biết mình được nâng niu, xoay một vòng quyến rũ trên nền nhạc du dương ấy,chính là lời mưa hát. Mưa kể cho tôi về ánh mắt, về nụ cười của hắn. Vẫn là con đường cũ, vẫn là bạn bè ấy, những con người khi gặp tôi, hắn hay “cô ấy” của hắn đều cố gắng tránh nhắc về chuyện xưa cũ. Cuộc đời mà, tránh động chạm để không đổ vỡ.
Ừ thì, xa cũng đã thật xa. Tôi hay khóc, hay nhìn xa xăm quá. Tôi cứ vờ như là tôi gan góc lắm. Người ta bỏ tôi đi, rồi một năm, rồi hai năm ………không trở lại. Cớ chi nước mắt tôi vẫn chẳng thể rơi?

 

I wonder why it happens so fast
You give your heart away knowing it might not last
I’m still here waiting for the rain to fall
And to see you once again

Tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra quá nhanh vậy?
Anh(có thể) đã trao cho tôi trái tim mình dù không phải là mãi mãi.
Em vẫn ngồi đây đợi chờ dưới những cơn mưa.
Chỉ để thấy anh, dù chỉ 1 lần

 

Rồi năm tháng có kéo nụ cười của tôi trở lại. Tôi giữ hoài sao được một ngọn nến cháy trong mưa? Ừ, thì cũng ráng muh sống, ráng tìm cho mình 1 người nào đó, để rồi lại thất vọng………..tập 2

 

Ngoài kia là mưa, những giọt nước mưa rượt đuổi nhau rồi rơi xuống. Tiếng những giọt nước lướt nhẹ qua nhau, chạm khẽ vào nhau. Có 1 con bé thích lắng nghe thanh âm trong trẻo vang lên theo mỗi sự cọ xát giữa những khối nước mềm mại ấy. Những giọt nước thi nhau chuyển động vẫy vùng để được vang lên trong bản nhạc tưởng chừng dài vô tận.
Stratorvarius là 1 nỗi đam mê !

 

“4000 Rainy Nights
4000 Nights I’d be with you
4000 Rainy Nights with you

 

4000_rainy_nights_by_asgard_ravens.jpgTôi đang viết cái gì đây, tôi chẳng biết nữa, những đêm mưa tầm tã đang kéo tôi đi trong cái lạnh lẽo của nó. ” 4000 đêm mưa” hay 4000 kỉ niệm, 4000 cảm xúc, tôi sẽ không thể nào quên. Những kỉ niệm cứ lần lượt xuất hiện trong đầu theo từng câu hát, theo từng nốt nhạc. “Những cơn mưa tháng 11” lạnh lẽo và u ám nhưng “em vẫn ở đây, chờ chờ mãi không thôi, chờ cơn mưa rơi xuống và anh xuất hiện. Từng nốt nhạc ngân lên da diết, lời hát ngân lên như nỗi tuyệt vọng, tất cả đã hết ư?.
Cát, bụi và gió, những tạo vật vô hình, ballad cũng vậy,
“vô hình” nhưng “hữu hình”. Khi đắm chìm vào những cảm xúc mà ballad đem lại, con người ta dường như tan thành hư ảnh, tâm hồn quyện với nhạc, trái tim nhỏ máu cũng như se lại, hãy mặc cho số phận định đoạt. Con người thật nhỏ nhoi biết bao, đứng giữa vũ trụ mới biết vũ trụ bao la nhưng cảm xúc của con người là vô tận.

 

Đôi khi bản nhạc không có nghĩa là nốt nhạc, bài hát không có nghĩa là ca từ, âm nhạc kết bằng kết bằng tiếng hát của những chiếc phong linh.
Chiếc phong linh nhỏ của ký ức, món quà giáng sinh ấy được treo ở cửa sổ của một ngôi nhà trong phố. Ở giữa cái thành phố ồn ào này, những đêm tơi bời gió chỉ là một ước mơ xa xỉ. Chỉ có khi nào trời gần mưa, gió thật mạnh thổi tung cả rèm cửa thì cái phong linh mới hát khúc hát về nỗi nhớ mang hình chuông gió thôi.

 

I keep your memory in my heart
You give me hope when everything is so dark
That thing nobody can take away
Forever in me

Giữ lại những ký ức kỉ niệm về anh trong trái tim này.
Anh làm cho em biết mơ ước khi mọi thứ quanh mình tối đen.
Chẳng ai có thễ làm em quên tất cả ( kể cả anh).
Mãi mãi điều đó vẫn còn trong em

 

Nhưng cái vô tận đó phải trả giá, cảm xúc ư, vô nghĩa, tất cả chỉ là đau khổ, những hồi ức về người ra đi thật đau đớn làm sao ” em muốn quên đi những giây phút đó nhưng nó cứ đọng lại”. Mãi mãi hình bóng anh không thể phai nhoà , “4000 đêm mưa”, 4000 nỗi đau cào xé tim gan. Giờ này anh ở đâu, liệu anh có nhớ những kỉ niệm đã qua hay đã lạnh lùng lãng quên tất cả ?Thế mà em vẫn ở đây trong cô đơn và tuyệt vọng, từng hạt mưa rơi xuống là 1 lần em hi vọng nhưng cũng là 1 lần em thất vọng, giờ này anh ở đâu?
Tiếng guitar da diết, chất giọng tenor đặc trưng của Power Ballad vẫn cất lên như cắn nát con tim. Không hiểu nỗi lòng của Timoky như thế nào chỉ biết tiếng nhạc là lòng người. Người ở lại, chờ đợi và chờ đợi nhưng “người kia” có hiểu cho nỗi lòng của mình.
Hạt mưa vô tình cứ rơi, nỗi đau vô tình kia có ai hiểu được chăng. ” Anh ra đi, mãi mãi, mãi mãi ư?”
Người ta bảo nghe ballad nên nghe trong mưa vì mưa sẽ hoà hợp với ballad làm 1 khiến tâm hồn thư thái hơn nhưng khi trong ballad “có mưa” thì cái hoà hợp đó lại biến thành đau khổ, đây là sự bi quan ư, không đó là cảm xúc thật của tôi. Tôi ngồi đây, giữa đêm, ngoài trời mưa rả rích, lắng nghe “4000 rainy nights” cảm xúc cứ dâng trào, có phải vì tình cảm của tôi giống như trong bài hát hay là vì bài hát này hợp tâm trạng tôi. Chẳng biết !

 

Đoạn này buồn quá, thôi không viết nữa. Mà chuyện cũng đã thật xa rồi, chỉ là cơn mưa sớm qua vô tình gợi lại……………
Có thể nào quên được ko những kỉ niệm đã gắn bó bao tháng ngày? Chỉ một ánh mắt nhìn, chỉ một cử chỉ trìu mến thôi cũng có thể làm ta suốt đời ko quên đuợc. Vậy làm sao quên những kỉ niệm đẹp đẽ dường kia ( hix, mới có mấy bữa đã gọi tên ” kỷ niệm “) Vẫn biết thời gian ko quay ngược lại để mỗi người tận hưởng phút giây hân hoan lần thứ hai, hay chỉ để làm m ột điều gì cho một lỗi lầm giản đơn, nhưng có lẽ ta vẫn cảm thấy hạnh phúc khi sống trong hoài ức về một ”cánh buồm xanh thắm” ……….

 

 

 

Ngày hôm qua, dù có đẹp cho lắm hay dù có xấu cho lắm cũng đã qua rồi và sẽ không bao giờ trở lại. Còn ngày mai? Có 3 khả năng : ngày mai có thể đẹp hơn ngày hôm nay nhưng chưa tới. Nó có thể xấu hơn ngày hôm nay nhưng cũng chưa tới . Và nó có thể không đến với ta, nếu ngay trong đêm nay, một tai nạn hay một cơn bạo bệnh ngặt nghèo không may xảy ra, thì hãy nhớ lấy rằng :

 

I keep your memory in my heart
You give me hope when everything is so dark
That thing nobody can take away
Forever in me

 

 

 

25-09-2004, 01:47 PM

Written by “me” : [email protected]

 

 

 

 


Like it? Share with your friends!

0

You may also like

More From: Cảm nhận

DON'T MISS